Có quá nhiều chuyện để nói hết được những gì đã xảy ra và nó vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Mọi thứ thật tồi tệ! Đó là khoảng thời gian không ngắn nhưng đủ để khiến một đứa ngu ngơ như mình thấy mệt mỏi. Nhanh thật, chắc cũng 8 tháng rồi, đầu tiên là chính bản thân mình. Chuỗi ngày sau đó có nghĩ lại thôi cũng khiến mình phải sợ, cho đến khi dạo gần đây người thân của mình đều vào viện. Một đứa trẻ chưa đầy 1 năm phải mổ phanh suốt 5 tiếng, một người có tuổi phải chờ ca mổ mà ngỡ sống lại lần hai... Trước đó, người mà trước giờ chiều mình nhất đã suýt trong trạng thái bị liệt. Không dám tin sau khi đọc được những dòng tin nhắn. Đã khóc rất nhiều, suốt cả đoạn đường chỉ biết khóc. Những ngày như này chẳng dễ chịu chút nào, không ở viện thì cũng chôn chân ở nhà chạy deadline từ đầu giờ chiều đến 4-5h sáng. Lấy hết can đảm để mong nhận được sự an ủi của một ai đó. Buồn cười thật. À, trong 1 tháng thôi, mà mình bị lừa mất tiền oan tận ba lần, haizzz, cái sự ngu này bao giờ mới chấm dứt? Thời tiết nữa, thật biết chiều lòng người, cứ hai ngày lại một cục máu đông, còn cả vì răng "ngu" mà bị sốt, hic. Sẽ tốt mà, cố lên nào! Ít ra thì đến thời điểm này, mọi gánh nặng cũng bớt đi phần nào rồi. Ngủ thôi, mai là ngày đến lượt mình vào viện rồi. Hy vọng kết quả không nghiêm trọng như 8 tháng của trước đây.
View more