18 tuổi, là lúc mà nhận ra rằng mình rất muốn ở nhà, muốn ở nhà thêm nhiều chút, chẳng phải vất vả bon chen với xã hội ngoài kia nữa.
1 thời gian nào mà mình cũng chả nhớ nữa
5 tủi :))
안니
18 tuổi ư :)))
11 tuổi. Mình nghĩ như thế là khá sớm
18:)
Liked by:
Hồng Hảii
bình thường là sao nhỉ là có vật chất, có gia đình ?
mình chả có 2 thứ đó vẫn thấy bình thường
mình chả có 2 thứ đó vẫn thấy bình thường
19
Hiện tại
Mk nhận ra từ hồi còn bé tí, đường phố thì rực sáng mà ko 1 bóng người qua lại, ngồi từ trong nhà và nhìn ra, thấy trống vắng kiểu gì ý, vài ba tuổi đã cảm nhận được cái sự cô đơn, lớn rồi khổ lắm :(
18 tuổi
Ngay sau khi mình lên đại học.
12 năm mài đít trên ghế nhà trường ở một cái huyện nhỏ thì mình thấy rằng mình ok, mình ổn với mọi thứ và mình hơn nhiều người. Nhưng sau khi lên Đại học, mình tiếp cận nhiều thứ, mình gặp gỡ nhiều người, họ tài giỏi, họ thông minh và chăm chỉ, và họ thành công còn mình thì chỉ là một đứa bình thường, đi lùi so với họ. Lúc này mình thực sự nhận ra là: "wao, mình chẳng là cái đếch gì cả, mình chỉ là hạt cát trong sa mạc mà thôi"
12 năm mài đít trên ghế nhà trường ở một cái huyện nhỏ thì mình thấy rằng mình ok, mình ổn với mọi thứ và mình hơn nhiều người. Nhưng sau khi lên Đại học, mình tiếp cận nhiều thứ, mình gặp gỡ nhiều người, họ tài giỏi, họ thông minh và chăm chỉ, và họ thành công còn mình thì chỉ là một đứa bình thường, đi lùi so với họ. Lúc này mình thực sự nhận ra là: "wao, mình chẳng là cái đếch gì cả, mình chỉ là hạt cát trong sa mạc mà thôi"
16
15 tuổi 🥲
ở tuổi vị thành niên
Liked by:
Square.tr
15 16?
Liked by:
Square.tr