...
Hôm nay là ngày cuối năm rồi nè. Cả năm qua mình đã làm được gì nhỉ?
Mình nói yêu thương ba mẹ nhiều hơn, cũng ôm mẹ thiệt nhiều nữa. Những lần đầu tiên còn ngại lắm, nhưng mình cứ như con nít mà sà vào lòng mẹ. Mẹ mình cũng khó chịu lắm, tại không quen, không thích, rồi cứ đẩy mình ra hoài. Nhưng mình "mặt dày" hơn =))) nên dần dần mẹ cũng quen, không đẩy mình ra nữa. Rồi mình bắt đầu nói "nhớ mẹ, yêu mẹ". Mẹ nói mình bị khùm hẻ, nhưng mà thấy mẹ vui lắm.
Rồi những tháng dịch ở nhà, mình nhận ra mẹ chẳng còn khó tính, hay cằn nhằn như trước nữa, mẹ nói chuyện với mình nhẹ nhàng lắm ấy, đôi lúc mình vẫn không quen lắm. Hay do mình lớn rồi nhỉ?
Mình cũng thoải mái mà nói chuyện với mẹ nhiều hơn, vì trước đây mình chẳng hay thường kể lể, hỏi han gì với ai cả. Mình cũng biết thay đổi, điều chỉnh cảm xúc của mình hơn. Nghĩ nhiều hơn cho người khác một xíu xiu, dù rẳng mình vẫn cứ vô tâm. Bao nhiêu đây chắc cũng là một sự thay đổi lớn từ bên trong mình rồi ấy ha.
Mọi người đã bao giờ thử nói yêu thương ba mẹ hay ôm ba mẹ chưa? Thử đi, ấm lắm luôn ấy. Cho dù ngày hôm đó tâm trạng của mình có tệ thế nào, mình khó chịu ra sao, thì chỉ cần ôm mẹ, cùng xem đá bóng với ba,.. là mọi giông bão lòng mình cũng chỉ còn là vài giọt nước nhỏ cuối cơn mưa thôi.
Dạo này mình lười biếng lắm ấy, ham chơi nữa. Mình biết mình cần làm gì, nhưng chẳng thể tập trung lâu được .-. Hôm nay nghe tin bạn mình thi ielts 7. tự dưng lại thấy xấu hổ về bản thân ghê. Mọi người xung quanh mình vẫn đang tiến lên từng ngày, chỉ có mình là mãi ngồi một chỗ mà nhìn về quá khứ thôi. Rồi mình quyết định đây là động lực để mình chăm chỉ hơn, cố gắng hơn. Năm mới đang đến rồi, là một dịp cũng là một lí do thích hợp để mình dẹp bỏ sự trì hoãn của mình trong năm qua nhỉ?
Mọi thứ vẫn bình thường cho đến khi nghĩ về số tiền đóng trọ nhưng không ở những tháng qua và những tháng sắp tới, kiểu cứ bị ray rứt, khó chịu ấy. Mong là qua năm mới, dịch bệnh cũng sẽ được kiểm soát, mọi thứ sẽ sớm trở về bình thường.
Mong một năm mới bình an đến với tất cả mọi người.
Cảm ơn tất cả mọi người, những người anh chị, những bạn bè, những người đã từng đi qua cuộc đời mình, cả những anh, chị, em, bạn mà mình quen biết qua mạng xã hội dù chưa từng một lần gặp mặt... Cảm ơn mọi người đã ở cạnh mình năm qua!
Mình nói yêu thương ba mẹ nhiều hơn, cũng ôm mẹ thiệt nhiều nữa. Những lần đầu tiên còn ngại lắm, nhưng mình cứ như con nít mà sà vào lòng mẹ. Mẹ mình cũng khó chịu lắm, tại không quen, không thích, rồi cứ đẩy mình ra hoài. Nhưng mình "mặt dày" hơn =))) nên dần dần mẹ cũng quen, không đẩy mình ra nữa. Rồi mình bắt đầu nói "nhớ mẹ, yêu mẹ". Mẹ nói mình bị khùm hẻ, nhưng mà thấy mẹ vui lắm.
Rồi những tháng dịch ở nhà, mình nhận ra mẹ chẳng còn khó tính, hay cằn nhằn như trước nữa, mẹ nói chuyện với mình nhẹ nhàng lắm ấy, đôi lúc mình vẫn không quen lắm. Hay do mình lớn rồi nhỉ?
Mình cũng thoải mái mà nói chuyện với mẹ nhiều hơn, vì trước đây mình chẳng hay thường kể lể, hỏi han gì với ai cả. Mình cũng biết thay đổi, điều chỉnh cảm xúc của mình hơn. Nghĩ nhiều hơn cho người khác một xíu xiu, dù rẳng mình vẫn cứ vô tâm. Bao nhiêu đây chắc cũng là một sự thay đổi lớn từ bên trong mình rồi ấy ha.
Mọi người đã bao giờ thử nói yêu thương ba mẹ hay ôm ba mẹ chưa? Thử đi, ấm lắm luôn ấy. Cho dù ngày hôm đó tâm trạng của mình có tệ thế nào, mình khó chịu ra sao, thì chỉ cần ôm mẹ, cùng xem đá bóng với ba,.. là mọi giông bão lòng mình cũng chỉ còn là vài giọt nước nhỏ cuối cơn mưa thôi.
Dạo này mình lười biếng lắm ấy, ham chơi nữa. Mình biết mình cần làm gì, nhưng chẳng thể tập trung lâu được .-. Hôm nay nghe tin bạn mình thi ielts 7. tự dưng lại thấy xấu hổ về bản thân ghê. Mọi người xung quanh mình vẫn đang tiến lên từng ngày, chỉ có mình là mãi ngồi một chỗ mà nhìn về quá khứ thôi. Rồi mình quyết định đây là động lực để mình chăm chỉ hơn, cố gắng hơn. Năm mới đang đến rồi, là một dịp cũng là một lí do thích hợp để mình dẹp bỏ sự trì hoãn của mình trong năm qua nhỉ?
Mọi thứ vẫn bình thường cho đến khi nghĩ về số tiền đóng trọ nhưng không ở những tháng qua và những tháng sắp tới, kiểu cứ bị ray rứt, khó chịu ấy. Mong là qua năm mới, dịch bệnh cũng sẽ được kiểm soát, mọi thứ sẽ sớm trở về bình thường.
Mong một năm mới bình an đến với tất cả mọi người.
Cảm ơn tất cả mọi người, những người anh chị, những bạn bè, những người đã từng đi qua cuộc đời mình, cả những anh, chị, em, bạn mà mình quen biết qua mạng xã hội dù chưa từng một lần gặp mặt... Cảm ơn mọi người đã ở cạnh mình năm qua!