Năm 2019 gần kết thúc rồi..
Mình đã có quá nhiều cảm xúc dành trọn cho 1 năm có nhiều biến cố này
Mình đã từng rất rất vui vẻ bên những người bạn của mình ở năm cuối 12. Cùng nhau trò chuyện, đi ăn, kề cạnh nhau từng giây từng phút.
Ngay mấy hôm gần thi đến nơi nhưng chỉ cần một câu rủ rê là mình bỏ mặc tất cả mà đi cùng cậu ấy. Cậu ấy rất dễ thương, xinh đẹp.(một cô bạn thân cũ?) Chuyện gì cũng nói, kiểu như 2 đứa quá hợp gu nhau. La cà khắp ngõ xóm, qua nơi này đến nơi nọ, khi nhà nhà lên đèn, ba mẹ giục về mới chịu khép lại một ngày. Tối về còn nhắn tin nhau, lúc thì than thở chuyện học tập, lúc thì tám chuyện,..trời ơi, nói bao nhiêu cho hết...
Mình từng buồn vì một số chuyện xảy ra ở trường, lớp. Mấy cô bạn luôn ở bên. Mình từng chán nản, tuyệt vọng, họ vẫn ở đó.
Mình từng day dứt vì đến ngày cuối chia tay lớp 12, kí áo, gửi lời chúc chân thành nhất đến những người bạn, nhưng mình không thể xin "cậu" ấy kí áo giùm mình ?
Mình từng khóc, lần đầu uống thật nhiều bia, lần đầu thả lỏng bản thân quá mức chỉ vì tối đó là lần liên hoan cuối của lớp. Chỉ vì lần đó, dưới danh nghĩa chung lớp, mặc chung một màu tím, chúng tớ đã bên nhau rất hạnh phúc, rất buồn, cũng rất tự hào và mãn nguyện vì thời thanh xuân đó đã gặp nhau, tạo cho nhau hồi ức tuyệt đẹp..
Mình từng khóc đến không thở được sau khi kết thúc khóa học ôn thi trên trường, sau khi biết điểm đại học quá thấp đến nỗi mấy nguyện vọng lúc đầu mình mơ ước hóa hư vô. Mình từng nằm dài trên chiếc giường, đêm nào cũng khóc, không muốn khóc thì nước mắt vẫn tự ào ra..tựa như chính bản thân không thể kìm nén được. Ngay cái giây phút đó, ngay cả một người bạn kề cạnh mình cũng chẳng có. Tất cả, ở đâu rồi?
Và rồi mình chọn đi, đi thật xa.
Sài Gòn..
View more