Tôi là người nghĩ nhiều, gọi là overthinker cũng được. Có đôi khi đầu tôi có quá nhiều thứ chồng chéo lên nhau, không, có nhiều khi ấy, nếu không muốn nói là mọi lúc, làm tôi hỗn loạn rồi zone out khỏi thực tại.
Tôi ghét cảm giác lúc 3, 4h sáng mắt bắt đầu nhắm lại, những suy nghĩ bắt đầu hiện liên rồi làm tôi bị anxiety attack, tôi ghét cảm giác lúc check tin nhắn khi mới mở mắt ra thức dậy buổi sáng rồi thấy tin nhắn từ một người lạ hỏi về chuyện trường lớp của tôi, khoảng thời gian chờ người ta reply lại tin nhắn thì cùng lúc đó tôi cũng bị panic attack dữ dội. Tôi cực kì ghét cảm giác đợi chờ một điều chẳng lành mà biết rõ sẽ chắc chắn đến, vì trong lúc đợi chờ đấy tim tôi đập nhanh, khó thở, tay chân thì run lẩy bẩy, bụng thì quặn lên chực nôn.
Thế đấy.
Tôi ghét làm người tâm lý yếu kinh khủng.
Tôi cũng ghét việc tôi cứ nghĩ quá lên về mọi chuyện và mất ngủ triền miên, giờ chỉ ước làm sao để có thể đi ngủ bình yên thôi thật ấy.
Tôi từng không ngủ buổi tối trong 2 tháng ròng, chỉ game cho đến khi kiệt sức rồi ngủ, tôi đoán trong khoảng thời gian đấy bệnh dạ dày tôi nặng hơn, đến giờ uống một cốc rượu thôi cũng thấy xót ruột rồi.
Ước gì giờ mới là học sinh lớp 10 để đỡ phải nghĩ về nhiều thứ đến thế. Chưa tệ nạn, đời vẫn đẹp, tình yêu vẫn đẹp, mental health thì như l nhưng mà ít nghĩ hơn giờ được tí, ít nhất thì đêm đến vẫn ôm gấu bông mà ngủ ngon được.
Làm người lớn mệt vl :)
View more