Muốn biến mất khỏi cs này, muốn quên đi 1 người, muốn mất trí nhớ :(
mình cũng muốn biến mất khỏi cuộc sống này, nhưng vì mình nghèo, vì mình bị một ngàn lẻ một thứ áp lực về tiền, về trách nhiệm, về kỳ vọng của bản thân, của người thân, của bạn bè về bản thân mình. còn việc muốn biến mấy vì muốn quên đi một người như bạn, thú thật, mình chưa từng trãi qua bạn ạ. và mình thấy muốn bỏ cuộc sống này vì một người nó hèn lắm bạn. với những người mình yêu quý, hay từng yêu quý, dù gặp nhau một tuần một lần hay nhiều năm một lần mình vẫn luôn hy vọng họ sống tốt, hoặc thậm chí chỉ cần họ còn sống, với mình nó đã là một niềm an ủi, một sự nhẹ lòng. với những người không đáng, ở đây là những người làm mình đau, mất tiền, mất thời gian, mất niềm tin mình xem họ là bài học, trên trang sách không thể quên, nhưng mình mới là người mở sách ra, đóng lại hay bán đi cuốn sách đó.đừng vì người khác mà đau khổ, họ không tốt với mình chắc là vì mình ngu ngơ thôi, sau này học cho khôn ra thôi nhé !
Quý cô E. thân ái~, không biết cậu còn đọc được dòng này không nhưng mà, chúc cậu có ngày tháng cuối năm vui vẻ nha~
Yêu Hy ! Mình cũng có nhiều điều muốn nói nhưng nhiều quá mình chả biết nói từ đâu. Những bài học về cách cư xử giữa người với người, trãi nghiệm chân thưc về sự giả dối, giới hạn chịu đựng của bản thân và những lần chấp nhận bản thân mình còn kém lắm và đôi lúc là rất tệ. Cũng có nhiều điều vui, sự kỳ diệu và vị tha của vũ trụ dành cho đứa trẻ đang lớn. Con đường nào cũng vậy, phải kiên nhẫn từ những bước đầu tiên, học và đi đi và học. Chúc Hy luôn vui, cuối năm Hà Nội có lạnh vẫn phải luôn giữ ấm trái tim, con đường phía trước dù ngắn dù dài, chỉ cần kiên trì bước tiếp thì đều sẽ đi qua thôi.
Bạn biết vì sao có những người từng xuất hiện trong cuộc đời bạn, gắn bó và trở lên thân thương nhưng rồi lại biến mất và trở thành những kẻ xa lạ không?
bạn nên trốn đi một nơi thật xa, xa đến nổi không một người còn sống nào có thể nhìn thấy mớ thân xác trương phì của bạn sau khi chết hay phải chứng kiến giây phút bạn thoi thóp giữa sự sống và cái chết, bởi đó sẽ là nổi ám ảnh suốt đời họ. nếu bạn còn chưa làm được điều tử tế cuối cùng đó thì đừng nghĩ phải chết làm sao
Cảm ơn chị đã like ask của em mà em đã có thể tìm thấy một người xịn sò như chị 🥰
sau khi xác nhận chắc rằng đây là một personal ques, chị đã xem lại những gì còn lại trên này và tự hỏi, chị hay cái nào trong những cái đã viết diễn dịch được sự "xịn sò" trong suy nghĩ của em vậy cô gái !?
•30/06/2022
Hôm nay m nghỉ việc ở công ty mà khi bắt đầu m đã nghĩ sẽ gắn bó lâu dài. Thật lòng m cảm thấy môi trường làm việc ở đó rất thoải mái, công việc cũng nhẹ nhàng nhưng cuộc sống không cho phép m bỏ qua cơ hội lần này. Mong rằng sau này m không hối hận vì lựa chọn của m ngày hôm nay. Colen!
Nố nồ, thiếu gì người ngon lành hơn. Đặc biệt là con gái, sau khi quan hệ cơ thể tiếc ra một loại hoocmon là cho bạn nữ thấy yêu quý đối tác hơn. Nếu bạn nghĩ bạn đủ lý trí để duy trì mối quan hệ không tình yêu thì bạn sai rồi. Trừ khi bạn là đàn ông, đàn ông có thể ngủ với nhiều người nhưng vẫn về nhà với vợ mà không thấy tội lỗi, lòng trách ẩn của họ bị chó ăn bớt rồi. Trước khi quyết định có Fwb với nyc thì mình khuyên bạn nên xem Lust,caution để hiểu hơn.
Em vừa mới bước chân vào giảng đường ĐH, mn cho em hỏi trạng thái tốt nhất của ĐH sẽ là ntn ạ?(có người yêu, học bổng,...) hay đơn giản là điều gì ạ mà sau này khi nhìn lại sẽ ko thấy tiếc á
Chăm chỉ học tập, làm seminar, internship và thi thoảng đi làm thêm. Dịu dàng với bản thân quá là tòe á. Quan trọng nhất nè: kiếm cho được người yêu mình.
Lễ lạc thì nó phải dui nịck thì nó mới hay chứ cứ người người nhà nhà kỷ niệm rồi so quà so chị nào đẹp hơn anh nào giàu hơn rồi buồn thì chỉ có con buôn là hào hứng. Khổ, bao năm không thấy kêu ca năm nay lại hết lần này tới lần khác mưa bong bóng. Chạ biết làm sao mới vui lòng =))))
Tại sao mãi không thể buông tha cho chính mình vậy nhỉ?
Điều vô nghĩaChúng ta thường yêu những cánh hoa🌷 Và quên ngắm nhìn mũi gai hay chiếc lá🍃 Chúng ta vội vàng muốn chạm vào tim ai đó Mà quên những vết nứt nơi sâu thẳm sẽ vỡ ra Chúng ta kỳ vọng và thiết tha rằng sẽ không còn những ngày cô độc Lâu rồi quen một mình tự do đôi cánh Bất chợt nhận ra vừa nhắn tin ai đó môi vừa nở một nụ cười tươi Và chúng ta thất vọng ngay vào buổi tối Khi chẳng thể chạm vào dù là cánh hoa hay chiếc lá của cuộc đời nhau Có những điều vô nghĩa thương đau Chúng ta vô tình thử vào lòng ai đó Mặc cho họ chua xót với muôn ngàn khốn khó Mà ta cũng chẳng nhận về…một niềm vui Không ai biết bao nhiêu ngày chúng ta lầm lủi kiên nhẫn với rất nhiều hờn tủi Cho đến khi lòng mình dậy sóng và trở thành người tồi tệ… …trong mắt một người dưng Chúng ta chạy theo sau những hạnh phúc lưng chừng Rồi tự ôm lấy mình rấm rứt Chúng ta sẽ thức nhiều ngàn đêm nữa Mới hiểu thấu cái giá của yêu thương … #Lam #beloved #yeuthuong
say rồi :(( cần 1 cái ôm lúc này thời tiết thật là biết chiều lòng người lạnh đến mức làm ta thấy buồn lòng :(((
Say…🌷Em ơi cho tôi hỏi Tôi say rồi thì nên nhắn tin ai Nhắn tin cho người tình mới Hay nhắn người yêu cũ Nên nhắn cho crush Hay là… Ôi trời …tôi đã nhắn tin em…#Lam #say
Không cần quan tâm người khác nghĩ gì, nói gì, làm gì. Chỉ cần bản thân biết mình muốn làm gì rồi cứ cặm cụi, tự học, nỗ lực mỗi ngày, sẽ có ngày khi nhìn lại bạn thấy mình đã đi được rất xa rồi. Chỉ cần hôm nay tốt hơn mình ngày hôm qua một chút, tự so với chính mình chứ đừng so với ai khác cả 💪
Mình vừa lên lịch một chiếc hẹn hò kết thúc trước lúc thành phố tối đen. Vì ai cũng bận đến những hoang mang cũng phải vào lịch để biến tan. Dạo này cứ mặt ủ mày chao, trong chờ đến cuối tuần nhờ người lạ thổi bay vậy.
Giả sử hôm nay là ngày cuối cùng trong cuộc đời mình thì bạn sẽ ăn những món gì? Bạn muốn diện đồ như thế nào vào giờ cuối của mình? Có muốn chụp vài tấm ảnh nào không?
Không, mình ước bản thân biến mất không dấu vết và chẳng ai phải nhớ về mình để mà đau khổ.
Hay là mỗi lần mình nhắn mình dùng chữ " A Phiêu" vậy
Thôi được rồi, bởi vì bạn không để mình biết tên cũng như bạn là ai nên mình gọi bạn là R vậy. Dù chắc sẽ có lúc mình không nhận ra R mà như vậy thì rất tiếc đó.
Chừi ưi em nào dậy, hôm nay mình mới thấy thì hết hạn mất rồi mặc dù bài rất hay, nó lẫn trong mớ câu hỏi chung. Bài hay nên mình cũng muốn mọi người cùng biết, thật sự xin lỗi bạn vì sự muộn màng này !
Nói ít một câu thì sợ hối hận
Nói nhiều một câu thì sợ phiền
Vừa thấy người khác dẫn một câu mình từng viết. Không phải lần đầu mình trải qua việc đó, nhưng lần nào cũng buồn cười. Mấy thứ mình viết linh tinh không ngờ cũng có người đọc và để ý, còn mấy thứ chăm chỉ cẩn thận tìm đối chứng thì viết mãi chẳng xong và chắc người đọc cũng mệt mỏi như lúc mình viết nên chưa thấy ai trích dẫn gì. Thiệt là thú vị. Nên bạn sợ nói thì cứ viết ra đi. Ở đây thì mình để lâu chớ fb thì đủ ngày là mình cất vào kho, dễ mà.
Chiếc máy tính đáng thương đang gào thét được giải thể với yêu cầu được dừng hồi sức phần cứng mặc kệ mọi nỗ lực cứu vớt của con chủ nghèo khổ vì lưu luyến tám vạn sáu ngàn bốn trăm file chưa đồng bộ cũng như làm gì còn tiền đổi máy mới. Cố lên, chị còn sống thì cưng không được chết.
Tại sao mối tình thay thế lại nhanh chóng kết thúc?
vì nó vốn không phải tình yêu lại cố tình bị đặt sai chỗ. phải mà cả hai có thể nhận ra giữa muôn vàng những dấu hiệu có một dấu hiệu nói rằng đó không phải là tình yêu. họ giống nhau lựa chọn thử, sai và trả giá. không một ai chịu dừng lại mà cứ cuồng dại yêu, không ai chịu thu bớt gai trước cái ôm siết chặc. trong khi những dằn vặt còn chưa kịp biến tan, chẳng ai nhận ra trái tim mình đang chãy máu vì ai. cho đến lúc những vụn vỡ đã quá lớn, hoặc một hình bóng giống tình yêu khác lại xuất hiện họ buông tay nhau để chạy theo một mối tình khác. giá mà đó thực sự là tình yêu.
Nhớ mang máng một bài ví dụ trong sách ngữ văn nó viết vầy. "Người ta nhìn vào anh quân nhân đang dìu bà cụ nhưng người ta không biết bà cụ mới là điểm tựa của anh. Người ta nhìn vào đứa trẻ đang được mẹ bón ăn nhưng người ta không biết động lực sống của bà là đứa trẻ." Người ta có thể nói tụi chó mèo sống nhờ con người nuôi dưỡng nhưng lại không hiểu rằng tụi nó cũng đang che chở tâm hồn của họ. Thời buổi này con người còn khó sống nói gì tụi nó, chỉ là hơi buồn. Thứ gì mình dành nhiều tình cảm thì mình quý nhiều. Mình không thể giả tạo nói rằng mình đau đứt ruột, rớt tim khi biết tin từng ngày, từng giờ có vài trăm đồng bào chết đi vì Covic, mình chỉ có thể xót xa một chút thôi vì mình đâu có thực sự quen biết họ. Nên cái người ra quyết định chắc cũng vậy, mình không dám nói họ hời hợt hay đang ngụy biện cho sự ngu si, sợ trách nhiệm của mình bằng một quyết định tàn nhẫn đến vậy. Chỉ là, có đôi khi một cái đầu lạnh cũng thiệt đáng sợ. Ngoan ngoan ngủ ngon.
Sinh nhật vui vẻ ! tuổi mới hãy tự đánh dấu bằng thật nhiều trải nghiệm, đừng ngầm ngại gì cả tuổi này cho phép những sai lầm tồn tại. học nhiều thứ nữa. trời ơi, mình muốn quay về năm 17 tuổi ghê gớm, ngu ngu xấu xấu nhưng mà đáng iu iu ~~
Cho e hỏi lên ĐH có nên tham gia các clb ko ạ? E khá nhát và 3 năm c3 cũng ko tgia hoạt động gì ạ
Tùy từng trường và từng clb, nhưng mình thấy giá trị một clb mang lại không nhiều, nó vẫn giống trò chơi đồ hàng của trẻ con. Một số rất tốt, nhưng làm sao bạn tìm ra được thì phải hỏi huynh đệ đi trước. Nếu không thì cứ tập trung học và làm thêm 1 công việc, có rất nhiều thứ có thể học được từ một công việc nào đó. Làm phục vụ không chỉ đơn giản là phục vụ. Phần lớn các công việc này sẽ thấp tiền hơn gia sư, nhưng việc nào thì cũng có giá trị riêng. Lời khuyên của mình là bạn có thể thử một vài tháng, xem mình có thích, vô cùng thích hay không, rồi lựa chọn vẫn kịp.
Chúng ta mải lắng nghe những câu chuyện của người khác nhưng câu chuyện của chính mình lại bỏ ngỏ.Chúng ta cố gắng làm điều gì đó khiến người khác vui vẻ,nhưng khi đưa tay lên mi mắt lại thấy những dòng lệ đang rơi.Nghĩ cho người khác là tốt nhưng cũng phải biết nghĩ cho bản thân mình nữa, biết chưa
ừ, mệt quá, giá mà chưa từng được sinh ra mình sẽ không luyến tiếc cuộc sống này đến vậy, giá mà ngày đó mình thực sự chìm xuống thì đã không mệt nhọc sống những ngày như thế này.
tui mới check lại ins, giờ thì bình thường rồi, chỉ là tui hong ngờ tui đặt được một cái tên cute dị. molly_tinypinky mắt cười hong ! à, tui hỏng có đăng gì ở đó đâu.
mình vào ask lướt qua thì thấy E. nhắn vào 6 phút trước =)) chẳng hiểu sao nhưng câu hỏi của E. luôn đứng đầu mỗi khi mình vào check thông báo đấy. mình vừa nộp bài xong, từ hôm trước đến giờ mình vẫn chưa nghỉ ngơi ổn, mình tính đi ngủ một xíu để học ca cuối tối nay. thế nên, E. chiều an nhé \^__^/
Sáng nay chỗ mình mưa lớn, Hy biết mưa bong bóng không? Ở quê thì kiểu mưa này chỉ vào đầu mùa, những trận mưa lớn và dai dẳng có khi giữa trưa mà trời tối mù như sáu giờ chiều. Mình hay ngửi được mùi đất, ký ức về mưa nó cứ buồn buồn sao đó, dù cũng có nhiều chuyện vui. Mưa thì người ta ít khi ra ngoài, rảnh mẹ sẽ làm bánh hay nấu món gì đó, dĩ nhiên là ai cũng phải phụ, cảm giác ăn một thứ ấm nóng trong không khí lành lạnh thích lắm, vui ha, vậy mà nhớ lại thì hong có hân hoan được vậy. Hôm nay Sài Gon cũng mưa bong bóng, cái bong bóng này là do mưa lớn quá nước không thoát kịp, do bụi đường tụ lại, chứ đâu phải cái mưa bong bóng như ở quê gói bên trong mùi rơm rạ mục nát cả tiếng côn trùng, cây lá kêu rung. Giờ trời vẫn mát lắm nè. Mình thì cũng bình thường tại quen rồi, kêu mình về sống bốn mùi với cây cỏ thì không dám, nhưng lại luyến tiếc phần ký ức đó và vài thứ hiếm hoi để bấu víu quê hương. Mẹ kêu mình đi học tiếp, vẫn đang suy nghĩ.
Ở nơi không ai nhìn thấy, vào lúc không ai để ý. Tôi đã khóc, rất thê thảm.
MÙA SẬY CHÍN(Nguyễn Ngọc Tư).Những bông sậy lẻ bầy lạc vào nhà vào một sớm mai trời rơi đầy những gióGiữa cuộc giang hồ bâng quơ chúng trôi dạt nơi góc nhà, và xó bếp và bóng tối và gió thổi không ngăn được cuộc tìm nhaubông sậy nắm tay từng bông sậy níu thành chùm thành bầy dìu dắt nhau xuôi mãi mùa luân lạc quét không đi giẫm không nát an nhiên thanh thản như chưa từng tan tác một cuộc đi.Những bông sậy rời cành lơ đãng tựa nắm sương ghé qua nhà người đàn bà vào những ngày dầu dãi gió thả khỏi tay cây chổi cỏ người tự hỏi chẳng gì có thể làm những bông sậy này đau như mình đã từng đau như thể…
I’m uselessbian
Nhưng có vẻ em trai mình cũng có yếu tố LGBTQ lắm ạ 🤡
K dám hỏi nó, vì mình cũng chưa comeout ?
Nếu là sự thật, thì có phải gia môn bất hạnh không nhỉ ? 😀
gia môn bất hạnh là nói cho vui thôi chứ mình nghĩ bình thường mà.
tôi làm hòa bằng cách lân la hỏi chị có biết bài Mẹ bảo anh rằng hong bài đó hát đám cưới hợp lắm. chị hỏi lại tôi Bảo Anh ra bài mới hả, bữa giờ bận làm kế hoạch hong nghe nhạc. rồi im tiếp. chị hờn chi mà lâu dị, một tháng nữa cũng chưa được đi dạy lại mà kế hoạch dì.
Lâu lâu nhắn tin chị, mới đầu còn dui dẻ nói nhớ nhung nhau tới hồi hỏi cty có kế hoạch dì hong, có thì chị đừng thêm tên em nữa nha, em chuẩn bị xin nghỉ. Chị im luôn. Những người phụ nữ đẹp họ hay im lặng khi giận hờn vậy hả ?!
Mọi người nghĩ sao về việc. Làm nhà giáo nhưng lại lươn lẹo kiểu nhận xét bài của học sinh nhưng nhận xét ý học sinh tốt với yếu chung chung với nhau. Trung tâm mở ra dạy mà chỉ muốn hs đến học điểm cao và nhiều nên làm trò để học sinh ở lại =))). Hahaha tự dưng mình thấy xấu hổ =)) thấy ……
Mình chưa hiểu câu chuyện của bạn, trung tâm gì, dạy môn gì, mục tiêu học của bạn và đào tạo của trung tâm có giống nhau. Chưa chắc trung tâm hay gv sai mà có khi đơn giản là không phù hợp. Hãy thẳng thắn gửi feedback lại cho họ khi bạn không hài lòng hoặc review cụ thể nếu thấy có vấn đề. Vừa rèn luyện được tính kiên nhẫn và sự tử tế vừa giúp được nhiều người, thay vì buông mấy lời hậm hực bâng quơ.
Ở đây cậu nói chuyện với rất nhiều người, có bao giờ cậu lo sợ họ biết quá nhiều về mình, cũng như mình đã biết thật nhiều về họ không?
Họ chẳng nhớ mình là ai đâu, chỉ cần mình không tiếp trả lời ask và người khác không chủ động tìm kiếm. Đó là một trong những điều mình yêu thích của ask. Nó giống cuộc đời luôn chảy trôi này, bạn vẫn là bạn nhưng bạn của hôm nay đã ở một nơi khác so với hôm qua, phải làm gì đó thì mới xuất hiện, nếu không thì đừng có mơ.