Ha ha. Bạn nghe thử câu chuyện này nhé!
Một cậu chàng nọ gặp một thiền sư và hỏi: “Con chán ny hiện tại quá, cô ấy cằn nhằn con quá nhiều. Bây giờ con đang muốn quen một cô gái trẻ đẹp khác ny con”.
Vị thiền sư bèn chỉ cho cậu thấy một ngọn núi phía xa xăm, hỏi cậu có thấy nó đẹp không, cuốn hút không. Cậu chẳng ngần ngại đáp ngay: “Đẹp ạ! Con thích nó lắm!”. Vậy là vị thiền sư hỏi cậu có muốn leo lên đó và chinh phục ngọn núi không? Cậu cũng chẳng ngần ngại trả lời đồng ý ngay.
Trong quá trình leo, cậu bỗng phát hiện đường đi gập ghềnh đá sỏi, leo dốc mệt mỏi khiến cậu thấy hối hận vì quyết định ban đầu. Đến lưng chừng đoạn đường, cậu thốt lên: “Ôi đường lên núi khó khăn quá, con bỗng thấy nó chẳng đẹp nữa”. Và cậu lại dành lời khen cho một ngọn núi khác ở phía xa.
Thiền sư nọ cười khẽ và đáp cậu:
- Con thấy không? Những gì thể hiện ở bề ngoài đâu phải bản chất của sự việc! Con muốn quen một con người mới, giống việc chinh phục đỉnh núi xa lạ, ban đầu hứng thú bao nhiêu, quá trình diễn ra khó khăn bấy nhiêu. Đến khi mệt nhoài, đến khi sắp thành công lại lỡ dở do bị thu hút bởi một ngọn núi khác. Con người không bao giờ biết đủ với những điều mình có. Cứ mải mê chạy theo những điều tuyệt mĩ bên ngoài mà quên mất rằng vốn dĩ bản thân đã có nó bên cạnh từ lâu…
* Chuyện mình kể lại theo trí nhớ ko dc tốt lắm và bằng lời văn ko dc hay lắm của mình nên có đôi chút khó hỉu, ngớ ngẩn. Nhưng đại ý muốn khuyên bạn rằng, nên biết yên phận, việc bạn quen và kiếm tìm niềm vui mới rồi cũng sẽ dẫn đến cãi vã, bất đồng quan điểm thôi. Có phải ban đầu ny hiện tại của bạn cũng rất giống cô gái cậu quen bây giờ ko? Đúng vậy, cô ấy thay đổi ra sao trong quá trình yêu đương không phải do bạn chưa đem đến cho cô ấy sự tin tưởng hay sao?
View more