Cuộc sống là những lần chớp mắt liên tục (。•̀ᴗ-)✧

Mình đã muốn viết những dòng này ngày 30.6, ngay khi kết thúc kỳ thi quốc gia nhưng trong lòng mãi chập chờn, trong đầu cứ "nếu lúc đó thế này thì bây giờ sẽ thế nào nhỉ?"
Cái chớp mắt đầu tiên, mình thấy bản thân đang ngồi bàn cuối, ở giữa, dãy bên phải phòng 10AV trường NĐC cũ, bên cạnh vẫn là tên mình gác tay lên trong tấm ảnh. Biết bao nhiêu hình ảnh vụt qua, lại thấy những gương mặt mà mình ngỡ đã quên mất rồi. Quá khứ xảy ra thế nào cũng không rõ ràng nhưng cái cảm xúc là rất thật, là nhớ nhung, là mong ngóng, là chờ đợi...
Mình chớp mắt, đã qua 3 năm cấp 3 rồi nhỉ. Lớp cũng không tổ chức chụp kỷ yếu, chỉ có 2 bức ảnh tiết học cuối cùng và ở lễ trưởng thành. Hồi đó nhìn mình khác quá, ngờ nghệch, xấu xí, trơ trơ giữa 1 đám ôm nhau mà khóc, mà hẹn ước sẽ gặp lại, sẽ không quên nhau. Bây giờ nhớ lại có tí mỏi mắt thế
Lại chớp mắt, đến ngày thi quốc gia rồi. Chẳng như mọi người lo lắng, hồi hộp, ráo riết ôn tập, càng đến gần ngày thi, mình càng bình tĩnh lạ thường. Xem tin tức phụ huynh chuẩn bị mọi thứ cho con mình, đón rước, ăn uống mà nhớ lại. 2 ngày thi tự đi ăn sáng, đến phòng thi rồi lại về nhà. Tối vì ba nhậu say, mùi men nồng nặc nên mình ra salon ngủ. Có lẽ mệt quá nên mắt cũng mỏi rồi.
Chớp chớp chớp mắt, mình thấy lễ xin chào K40, những ký ức lúc học quân sự rồi lễ xin chào K41, K42, K43. Bỗng nhiên mọi thứ lại dừng lại, cũng lại là tiết học cuối cùng ở giảng đường C302 ĐH Luật. Lúc này mình đỡ xấu hơn 1 xí rồi, tốt thật. Những tên này hiện tại vẫn hẹn hò đủ kiểu mà không rủ mình vì cách 150km, ờ thì cho nợ. Hôm đấy cũng là ngày 30.6.2019.
Viết cho ngày 30.6.2023, ngày kết thúc kỳ thi quốc gia, viết cho bản thân và cũng như các bạn đã hoàn thành kỳ thi này. Có một số bạn sẽ cảm thấy thả lỏng, có một số sẽ buông thả, có một số lại trống rỗng, một số còn mơ màng, một số đã chuẩn bị tinh thần cho chặng đường tiếp thu. Gửi cho các bạn một lời chúc trưởng thành, thành công, thuận lợi và tự tin. Thời gian qua đi sẽ không quay trở lại, giữ lấy nó ^^
Cái chớp mắt đầu tiên, mình thấy bản thân đang ngồi bàn cuối, ở giữa, dãy bên phải phòng 10AV trường NĐC cũ, bên cạnh vẫn là tên mình gác tay lên trong tấm ảnh. Biết bao nhiêu hình ảnh vụt qua, lại thấy những gương mặt mà mình ngỡ đã quên mất rồi. Quá khứ xảy ra thế nào cũng không rõ ràng nhưng cái cảm xúc là rất thật, là nhớ nhung, là mong ngóng, là chờ đợi...
Mình chớp mắt, đã qua 3 năm cấp 3 rồi nhỉ. Lớp cũng không tổ chức chụp kỷ yếu, chỉ có 2 bức ảnh tiết học cuối cùng và ở lễ trưởng thành. Hồi đó nhìn mình khác quá, ngờ nghệch, xấu xí, trơ trơ giữa 1 đám ôm nhau mà khóc, mà hẹn ước sẽ gặp lại, sẽ không quên nhau. Bây giờ nhớ lại có tí mỏi mắt thế
Lại chớp mắt, đến ngày thi quốc gia rồi. Chẳng như mọi người lo lắng, hồi hộp, ráo riết ôn tập, càng đến gần ngày thi, mình càng bình tĩnh lạ thường. Xem tin tức phụ huynh chuẩn bị mọi thứ cho con mình, đón rước, ăn uống mà nhớ lại. 2 ngày thi tự đi ăn sáng, đến phòng thi rồi lại về nhà. Tối vì ba nhậu say, mùi men nồng nặc nên mình ra salon ngủ. Có lẽ mệt quá nên mắt cũng mỏi rồi.
Chớp chớp chớp mắt, mình thấy lễ xin chào K40, những ký ức lúc học quân sự rồi lễ xin chào K41, K42, K43. Bỗng nhiên mọi thứ lại dừng lại, cũng lại là tiết học cuối cùng ở giảng đường C302 ĐH Luật. Lúc này mình đỡ xấu hơn 1 xí rồi, tốt thật. Những tên này hiện tại vẫn hẹn hò đủ kiểu mà không rủ mình vì cách 150km, ờ thì cho nợ. Hôm đấy cũng là ngày 30.6.2019.
Viết cho ngày 30.6.2023, ngày kết thúc kỳ thi quốc gia, viết cho bản thân và cũng như các bạn đã hoàn thành kỳ thi này. Có một số bạn sẽ cảm thấy thả lỏng, có một số sẽ buông thả, có một số lại trống rỗng, một số còn mơ màng, một số đã chuẩn bị tinh thần cho chặng đường tiếp thu. Gửi cho các bạn một lời chúc trưởng thành, thành công, thuận lợi và tự tin. Thời gian qua đi sẽ không quay trở lại, giữ lấy nó ^^