#ngo

90 people

50 posts

Posts:

Cuộc sống là những lần chớp mắt liên tục (。•̀ᴗ-)✧

Yunero_II’s Profile PhotoPhạm Thanh Phú
Mình đã muốn viết những dòng này ngày 30.6, ngay khi kết thúc kỳ thi quốc gia nhưng trong lòng mãi chập chờn, trong đầu cứ "nếu lúc đó thế này thì bây giờ sẽ thế nào nhỉ?"
Cái chớp mắt đầu tiên, mình thấy bản thân đang ngồi bàn cuối, ở giữa, dãy bên phải phòng 10AV trường NĐC cũ, bên cạnh vẫn là tên mình gác tay lên trong tấm ảnh. Biết bao nhiêu hình ảnh vụt qua, lại thấy những gương mặt mà mình ngỡ đã quên mất rồi. Quá khứ xảy ra thế nào cũng không rõ ràng nhưng cái cảm xúc là rất thật, là nhớ nhung, là mong ngóng, là chờ đợi...
Mình chớp mắt, đã qua 3 năm cấp 3 rồi nhỉ. Lớp cũng không tổ chức chụp kỷ yếu, chỉ có 2 bức ảnh tiết học cuối cùng và ở lễ trưởng thành. Hồi đó nhìn mình khác quá, ngờ nghệch, xấu xí, trơ trơ giữa 1 đám ôm nhau mà khóc, mà hẹn ước sẽ gặp lại, sẽ không quên nhau. Bây giờ nhớ lại có tí mỏi mắt thế
Lại chớp mắt, đến ngày thi quốc gia rồi. Chẳng như mọi người lo lắng, hồi hộp, ráo riết ôn tập, càng đến gần ngày thi, mình càng bình tĩnh lạ thường. Xem tin tức phụ huynh chuẩn bị mọi thứ cho con mình, đón rước, ăn uống mà nhớ lại. 2 ngày thi tự đi ăn sáng, đến phòng thi rồi lại về nhà. Tối vì ba nhậu say, mùi men nồng nặc nên mình ra salon ngủ. Có lẽ mệt quá nên mắt cũng mỏi rồi.
Chớp chớp chớp mắt, mình thấy lễ xin chào K40, những ký ức lúc học quân sự rồi lễ xin chào K41, K42, K43. Bỗng nhiên mọi thứ lại dừng lại, cũng lại là tiết học cuối cùng ở giảng đường C302 ĐH Luật. Lúc này mình đỡ xấu hơn 1 xí rồi, tốt thật. Những tên này hiện tại vẫn hẹn hò đủ kiểu mà không rủ mình vì cách 150km, ờ thì cho nợ. Hôm đấy cũng là ngày 30.6.2019.
Viết cho ngày 30.6.2023, ngày kết thúc kỳ thi quốc gia, viết cho bản thân và cũng như các bạn đã hoàn thành kỳ thi này. Có một số bạn sẽ cảm thấy thả lỏng, có một số sẽ buông thả, có một số lại trống rỗng, một số còn mơ màng, một số đã chuẩn bị tinh thần cho chặng đường tiếp thu. Gửi cho các bạn một lời chúc trưởng thành, thành công, thuận lợi và tự tin. Thời gian qua đi sẽ không quay trở lại, giữ lấy nó ^^

View more

Cuộc sống là những lần chớp mắt liên tục ᴗ

Byłaś kiedyś wolontariuszem? Co sądzisz o wolontariacie?

dominikaR20’s Profile PhotoஐniePOLUBISZmnieஐ
Byłam.
Pomagałam bardziej umysłowo, niż fizycznie, bo pisałam projekty (w Fundacji i Stowarzyszeniu, ale też ogólnie byłam aktywna w sektorze ngo, szkołach), które po pozyskaniu funduszy- następnie koordynowałam, wspomagałam przy realizacji.
Dotyczyło to na przykład darmowych konsultacji z psychologiem dla młodzieży oraz organizacji zajęć pod kątem diagnozowania i rozpoznawania depresji.
To był jednym z moich autorskich projektów.
Większość pisałam na polecenie.
Na przykład wyjazdy edukacyjne młodzieży do innych krajów w celu pobierania praktyk.
Co sądzę? Mega fajne doświadczenie. To były momenty, w których choć sama miałam ciężko - czułam, że mogę coś zmienić, naprawić, pomóc komuś, sprawić radość.
Pomaganie innym daje satysfakcję, mega rozwija wrażliwość, ale i obciąża - niestety.
Z czasem zdałam sobie sprawę z tego, że nie naprawię świata i jakoś tak ... straciłam wenę.

View more

Lâu lắm rồi, cứ ngỡ chị sẽ không bao giờ quay lạ ask, em thực sự nhớ chị lắm, nhớ giọng văn của chị, nhớ cách chị tâm sự với người ta...thật mừng

Chào em,
Chị cũng cảm thấy thật mừng khi mà thật lâu, thật lâu rồi mà vẫn có người nhớ tới mình.
Xin lỗi vì hôm nay mới có thời gian trả lời dòng tâm tư của em. Muốn khóc lắm lun á!!
Chị vẫn sẽ luôn ở đây để lắng nghe tất cả mọi người.
Chúc em buổi tối an lành.💕
Lâu lắm rồi cứ ngỡ chị sẽ không bao giờ quay lạ ask em thực sự nhớ chị lắm nhớ

Em (nữ) là ng toxic và kiểm soát trong tyeu anh ạ. Ngày nào e cũng vào fb ny e, xem từng cái tn, r nhật ký hoạt động. Mặc dù ny e có gì e hỏi cũng sẽ nói rõ ràng, vs cũng k có gì k đàng hoàng cả nma e luôn sợ có cgi đó xảy ra mà e k biết, vì cái gì nặng nề đối vs e thì lại bthuong đối vs ny e

Anh luôn cảm thấy trí tuệ vẫn là một thực lực quá mạnh, mạnh đến mức nếu đáp ứng một số điều kiện nhất định, là trí tuệ kiểm soát chính con người. Tình trạng tự kỉ ám thị hẳn là một trong số các điều kiện đấy. Nó đích xác là một con dao rất nhiều lưỡi. Mà em vẫn đang cầm con dao này chĩa về phía mối quan hệ của em và bạn trai em. ( ̄﹃ ̄)
Sẽ chẳng có điều gì xấu nếu em có tính toán đến những trường hợp xấu có thể xảy ra, mục đích phòng tránh và bình tĩnh hơn. Nhưng liệu chỉ có như thế? (o-_-o)
Thứ nhất, câu hỏi là khả năng tương lai xấu đấy xảy ra em cũng không trả lời được? Việc em cứ nghĩ về nó sẽ khiến em tin nó chính là sự thật của em, cho dù nó chưa từng xảy ra. (*´-`*)
Thứ hai, bỏ qua cái gọi là tương lai, nói về hiện tại. Sự lo sợ của em đã tác động thế nào đến mối quan hệ của cả hai rồi? Đến với cuộc sống của em? Có phải em lo sợ từng phút từng giây, khiến em mất hết tập trung, mất cả thời gian, mất cả sự tận hưởng trong tình cảm và tất nhiên là không còn muốn chia sẻ tình cảm của em cho bạn ấy.
Thật sự có quá nhiều thứ để nói về vấn đề này. Ví dụ người yêu em cho dù biết em toxic, biết em kiểm soát nhưng vẫn yêu và rõ ràng với em. Ví dụ em đã có quá nhiều thời gian rảnh để kiểm tra từng facebook, từng tin nhắn, để suy nghĩ. Ví dụ cách em so sánh điều nặng nề - bình thường giữa em và bạn trai. Cũng ví dụ cách em và bạn trai em mở lòng với nhau, chia sẻ với nhau. ฅʕ•ᴥ•`ʔ
Em ạ, nếu em thật muốn giữ mối quan hệ này, em chắc chắn phải loại bỏ những nghi ngờ của em, mà tụi anh hay gọi là "đối thoại" với khách hàng. Ghi lại những điều em muốn làm rõ trước đó, và ghi lại câu trả lời của bạn sau đó. Mỗi ngày thay vì suy nghĩ những điều không tốt thì em nên đọc những câu trả lời mang tính chắc chắn của bạn.
Đừng cố xa nhau em ạ **✿❀

View more

Em nữ là ng toxic và kiểm soát trong tyeu anh ạ Ngày nào e cũng vào fb ny e xem

Ny e đối xử tốt vs e, cũng chưa làm gì có lỗi vs e cả. Nhưng tụi e cãi nhau rất nhiều vì suy nghĩ hay quan điểm hay cách sống có quá nhiều khác biệt. A ấy cũng từng nhiều lần nặng lời và nói ct e. Hình như e k còn tin tưởng a ấy nữa r, e luôn nghi ngờ và nghĩ rằng a ấy sẽ làm cgi có lỗi vs e

Anh nói thế này, con người ta thường khó quay đầu với sai lầm của bản thân hơn họ nghĩ, vì họ luôn nuối tiếc công sức đã bỏ ra cho dù dự định đó thật sự sai lầm . Mục đích của phần đa những việc này không xấu , tuy nhiên chúng không cho ra kết quả vì nhiều lí do. Đối với cá nhân anh, anh không phủ nhận anh với vợ anh có những lúc cãi nhau, nhưng nếu thường xuyên như vậy thì em nên nghiêm túc suy nghĩ có phải em đang nuối tiếc công sức bỏ ra cho dù nó luôn dẫn đến đường cụt hay không? Nếu em thử nhìn nhận mọi thứ khác đi thì em đang lãng phí công sức và thời gian nhiều hơn là em thật sự đạt được gì đó. Em biết đấy, trên này cũng có nhiều người phán xét anh là hay đưa ra lời khuyên trong khi bản thân anh cũng hợp tan không ít lần , nếu thật sự anh có thể nhìn nhận mọi thứ như vậy sao anh lại không thành công nhiều lần trong chuyện tình cảm. Thứ nhất, chính vì hợp tan không ít lần thì anh mới có sự rút kinh nghiệm để đưa ra sự lựa chọn người sẽ đi đến cuối cùng với anh, giờ đó chính là vợ anh. Thứ hai, trong chuyện tình cảm thì mỗi người đều có vai trò riêng, em chỉ có thể làm tốt nhất phần mình còn phía đối phương có thật sự làm tốt hay không thì em không thể kiểm soát được. Anh nói đến đây có lẽ em cũng hiểu phần nào ý anh rồi, vì vậy , anh sẽ không đưa ra quyết định thay cho em, nhưng nếu em thật sự tôn trọng ý kiến của anh thì chắc cũng hiểu anh khuyên em nên làm gì rồi.

View more

Czy Ty też uważasz że Włocławek jest brzydkim, brudnym i zaniedbanym miastem?

Też?! Czyli Ty tak uważasz? 😜
Co mam powiedzieć... Trochę tak jest, więc i tak i nie.
Ale uwaga- tak, jak w każdym mieście.
Każda miejscowość ma też w sobie coś ładnego, coś do zaoferowania.
Każda też ma wiele do poprawy.
Kocham swoje miasto i nie wyobrażam sobie życia w innym, choć za "ładniejsze" uważam na przykład Toruń, w którym też bardzo często bywam.
(Chociaż bulwary mamy ładniejsze!)
Dużo jest na pewno zaniedbanych miejsc. To fakt niepodważalny.
Na przykład ruiny kamienic na starówce... To jest zdecydowanie cios poniżej pasa i słaba wizytówka miasta 😔
Raz umówiłam się na randkę z kimś z innego miasta, miałam mu pokazać potem miasto i dosłownie był przerażony starówką 😂
Zapytał mnie, czy możemy zmienić trasę, bo w bramie stoją chłopaki i na pewno go zaraz pobiją 😂🤦🏼‍♀️🤷🏼‍♀️
W ubiegłych latach Włocławek przeszedł jednak wiele zmian, rewitalizację.
Naprawdę wiele zostało poprawione!
Radni, NGO też działają prężnie w tym kierunku.
Niektóre decyzje włodarzy są złe, ale nie żyje się tu tragicznie.
Nie mamy zbyt wielu ciekawych miejsc. Nie ma takich fajnych punktów dla młodzieży, młodzi ludzie stąd wyjeżdżają - na przykład do Torunia.
Ja bym nie potrafiła.Wciąż wierzę, że coś się jeszcze zmieni. Bo zmienia się, ale na to niestety potrzeba środków i czasu.
Czasem śmieję się, że Włocławek to "stan umysłu".
Mamy sporo paradoksów, komicznych sytuacji. Kiedyś mieliśmy takie banery wyborcze, jakoby Włocławek był miastem "seksu i inwestycji" 😁.
Mawia się, że jest u nas dużo przestępczości.
Ja jestem dziewczyna ze Śródmieścia.
Nauczyłam się funkcjonować tutaj, ale jednocześnie nie mam złych relacji z otoczeniem.
Co do brudu to kwestia jednak mieszkańców w dużej mierze.
Śmieci nie produkują się same, nie wyrzucają się same na ulicę. To już problem mentalności. I organizacji oczywiście miasta, ale niestety przyczyna= skutek.
Można zrobić tutaj najpiękniejsze rzeczy, ale jak ich nie uszanujemy, zniszczymy, zdepczemy - to nic nie pomoże.

View more

Bạn đã thoát ra thực sự khỏi nỗi ám ảnh của quá khứ chưa?

Mình từng nghĩ mình đã vượt qua rồi, nhưng thực tế thì chưa. Khi bạn cùng phòng nói với mình về chuyện mình không thực sự tin tưởng họ, mình đã nghĩ liệu có sự nhầm lẫn gì đó. Nhưng không phải, nỗi ám ảnh của mình về việc bị bỏ lại phía sau còn rất lớn, mình vẫn sợ. Chỉ là mình đang cố gắng che nó đi, bằng cách xây dựng một tòa thành tự bảo vệ chính mình. Mình lại không chịu đối diện với nỗi sợ ấy, mà vô tình lãng quên nó, để rồi những mối quan hệ ở hiện tại đang dần đi vào ngõ cụt, chỉ vì mình thiếu sự an toàn. Họ nói với mình rằng tình bạn thân chỉ có thể là duy nhất, nhưng mình có quá nhiều bạn thân và ai mình cũng đối xử như ai. Và họ không chấp nhận được việc này. Mình không biết phải tiếp tục như thế nào, mình nghĩ cần có một thời gian để chữa lành lại tâm hồn này.

Nếu ny anh bảo với anh rằng cô ấy muốn hay thích 1 cái gì đó, anh sẽ đưa tiền cho cô ấy mua hay anh trực tiếp mày mò, tìm cái đó r tự mua tặng cô ấy ạ?

Còn tùy vào tình huống, có những lúc anh tự mày mò tìm mua nếu như trong tình huống ngày đặc biệt hoặc anh muốn cô ấy bất ngờ, còn những thứ nhỏ nhỏ thì cô ấy có thể tự mua thiếu tiền thì anh cho. Bọn anh đều là người lớn cả rồi, cũng sắp là vợ chồng rồi và trong gia đình thì cũng phải san sẻ bớt gánh nặng thì mới ổn chứ 1 người không thể gánh vác tất cả mọi thứ, với lại bọn anh cũng hiểu có những lúc rằng người kia còn dành thời gian cho công việc nữa.

Tại đây để lại mẩu chuyện của cậu, tớ sẽ nói cho cậu tất cả.

uynvy423140’s Profile Photouynvy42
Những cuộc trò chuyện chỉ có một người nói, một người nghe:
- ….
- Ly này, người ta có đối xử tệ với em cỡ nào thì cũng phải dùng thái độ tích cực mà đối đãi. Vì em khác họ.
- Cảm ơn và xin lỗi là những thứ bắt buộc em phải biết. Chân thành và tử tế chính là thứ làm nên con người em.
- Ly, dù cho cuộc đời này có đối xử với em như nào đi nữa, ( V chỉ vào đứa trẻ cười tươi trong ảnh, đây là t lúc 4t) thì tuyệt đối không được làm tổn thương em bé này.
- Ly, mắt em rất đẹp, mùa thu Hà Nội cũng rất đẹp, nhưng trong đấy tràn ngập nỗi buồn. Vì vậy em phải cười nhiều hơn người khác.
- Ly, bài học đầu tiên là đừng tin, dành cho họ 2 phần tin tưởng, 3 phần phòng ngờ, 5 phần còn lại giữ cho mình lòng kiên định.
- Ly, Hà Nội đất chật người đông, ở một mình, nhất định phải cẩn thận, mà đừng lo giống như câu em thường nói, em là con lai giữa nội thành và ngoại thành mang trong mình nửa dòng máu Hà Nội chính cống, em sẽ thích nghi được thôi.
- Ly, nếu em và cậu ta không thể thành đôi thì cũng đừng làm bạn. Nghe anh, không được làm bạn với người em có tình cảm vì người chịu thiệt sẽ là em.
- Ly, cứ yêu hết mình, thương hết lòng, chắc chắn trong những kẻ may mắn đó sẽ có một người yêu em như sinh mệnh, tình nguyện dùng cả đời mình biến em thành cô gái hạnh phúc nhất thế gian.
- Ly, nhất định phải tìm một người dù em có không rep vẫn nhắn tin cho em, em đuổi cỡ nào cũng nhất quyết không rời đi. Tin anh đi nếu cậu ta thích em thì làm sao có thể nhịn nổi mà không chạy đi kiếm em cho được.
- Ly, mưa to bão lớn phải đứng sau lưng anh, không được tỏ ra yếu kém trước mặt kẻ khác.
- Bây giờ người ta chả hẹn hò nữa đâu, giờ họ chỉ nói chuyện, tán tỉnh nhau, trở nên gần gũi một thời gian rồi lại phớt lờ nhau thôi. Sự thật đôi khi tàn nhẫn như vậy, Ly à.
- Sao phải khóc nhỉ? Em dễ thương thế này, thú vị làm sao, chẳng cần kiễng chân lên cũng có người cúi đầu yêu em.
- Anh sẽ không nói, nên đừng khóc.
- Ly, đừng hao tâm tổn sức với những mối quan hệ mập mờ. Nếu cậu ta có thành ý với em, vậy tại sao đến một danh phận cũng ngại cho em.
- Ly bé nhỏ, em nghĩ là bỏ lỡ còn cậu ta lại coi nó là giải thoát. Người như vậy. Không xứng.
- Em đừng vội nghĩ luôn có thứ tình cảm gọi là mãi mãi chẳng thế buông được, có chăng chỉ là ở một khoảng thời gian nào đó trong cuộc đời, họ đã từng yêu, từng sống, từng là cả thế giới của nhau mà thôi.
- Nhậu nhẹt, say xỉn chỉ khiến anh phát điên, Ly à.
- Anh hi vọng Ly sẽ ở lại đây, dù chỉ là đôi chút. Thành phố này buồn lắm, uống cạn chén rượu này, em nhấp môi thôi cũng được, cứ để mặc anh say.
- Ly, nếu một ngày em không còn nhìn thấy được nữa, em muốn thấy điều gì nhất?
- Sao em mãi cứ im lặng vậy Ly? Cứ để anh lải nhải một mình như một ông cụ mãi thế sao? Em và cô ấy rất giống nhau. Những lúc thế này chỉ yên tĩnh lắng nghe.
- …
- Anh V, cứ như này, rồi người ta sẽ chết trong nỗi buồn mất thôi.
- Cậu ta không thương em.
- Thì em cũng có thương người ta đâu.
- Nhưng tôi thương em.

View more

Tại đây để lại mẩu chuyện của cậu tớ sẽ nói cho cậu tất cả

Thời tiết mùa thu làm cho các bạn muốn làm gì nhất?

• Mùa Thu cứ khiến mình nghĩ đến Hà Nội. Ở nơi của mình, chỉ có mùa mưa và nắng, Thu đến thì phải để ý một chút mới nhận ra, chẳng như Hà Nội, dễ dàng cảm nhận được mùa Thu len lỏi khắp các ngõ ngách. Hai năm trước, mình đến Hà Nội vào ngày Trung Thu, bạn mình nói "Hà Nội ngột ngạt lắm không vui đâu" nhưng mình lại khác, thấy thích ơi là thích, đúng cái cảm giác mà mình tưởng tượng khi nghe bài Nồng nàn Hà Nội.
• Mùa Thu, những tấm ảnh mình chụp mang tông màu trầm ấm hơn, ig mình cũng theo tông này, nó khiến mình thấy dễ chịu.
• Mùa Thu gợi mình nhớ một cuốn sách - Mùa thu của cây dương. Chẳng thể nhớ nổi nội dung vì đã lâu quá, điều duy nhất mình nhớ đó là cuốn sách của sự yên bình và đẹp đẽ.
Thời tiết mùa thu làm cho các bạn muốn làm gì nhất

🌞 Điều gì khiến mình thấy thế giới này thật xinh đẹp? Ep 1: Sự tinh tế - "hiếu thuận" hay "hiếu" và "thuận"?

ak15082811bla’s Profile PhotoTrần Kim Anh
"Hoa Tỷ Đệ Mùa 4 - Tập 7":
Trương Khải Lệ: "...Cậu muốn tốt cho mọi người, cũng cần ở một mức độ nhất định thôi. Nếu quan tâm người khác quá mức, ngược lại sẽ làm tăng thêm áp lực cho họ...Mọi người đều nói chị là đứa con gái hiếu thảo, nếu không có chị thì mẹ không thể sống lâu đến vậy. Nhưng chị lại nghĩ rằng chị chỉ có chữ "hiếu", chứ không làm tròn chữ "thuận". Lớp người lớn tuổi hơn chúng ta, không có cùng tư tưởng với chúng ta, họ có suy nghĩ của riêng họ. Bố mẹ chị rất thích một chiếc giường, sống cùng mấy chục năm mặc cho cái giường đó hay cứa vào chân bố mẹ, chị lại lén thay một cái giường khác tốt hơn cho bố mẹ, nhưng họ lại rất tức giận, không nói chuyện với chị rất lâu..."
Đinh Trình Hâm: "..."hiếu" là suy nghĩ vì mọi người, "thuận" là thuận theo mong muốn của mọi người..."
__________________________________________
Suy cho cùng thì chúng ta đều luôn rất yêu thương người thân của mình. Chúng ta suy nghĩ cho họ, quan tâm chăm sóc họ, nhưng lại quên nghĩ đến là họ có muốn mình làm như vậy hay không. Xuất phát điểm của chúng ta là thiện ý, là tình thương yêu, nhưng lại vô tình làm mọi người phiền lòng vì một vài lý do nào đó. Điều mình muốn gửi đến mọi người chính là hãy tinh tế hơn một chút, lắng nghe và cảm thông cho những vấn đề của người khác hơn một chút. Chỉ đơn giản vậy thôi, nhưng khi xem đến đây trong mình có nhiều cảm xúc khó diễn đạt lắm, có lẽ là cảm động vì tình cảm họ dành cho nhau, ban đầu không thân không quen, nhưng lại sẵn sàng mở lòng yêu thương nhau hơn bao giờ hết; có lẽ là ngỡ ngàng vì mình đã từng trải qua câu chuyện như vậy; có lẽ hạnh phúc vì đã thấu hiểu thêm một chút tinh túy của thế giới này. ❤

View more

Điều gì khiến mình thấy thế giới này thật xinh đẹp 
Ep 1 Sự tinh tế  hiếu thuận

This flood is giving me anxiety

fudge14’s Profile PhotoFatima Javed
If a person like Imran Khan, no matter the political differences, can ask people to donate their funds for a cause then why do we feel any hesitation at all in doing the same thing? Don't be shy ever to do the right thing. Remember, it's people's job to criticize all the time. Just continue doing the right thing.
Everyone has a part to play. Just because Imran Khan or somebody else is doing their job well that doesn't mean that you don't have to. It's a joint effort, do what you can and should do. Don't wait for anybody, follow your heart and contribute your part. May Allah accept all our good deeds. Ameen.
Personally, I'm a part of a small virtual NGO myself, named "Emerging Ummah". If you have donated as per your capacity somewhere else then it's all good. But if you still contain the capacity and will then you can donate in our community. The goal is to help people. That's it. I am doing my part. You do yours!
Contact details of Emerging Ummah: 03450741485
#TelethonByImranKhan #ImranKhan #FloodVictims #FloodInPakistan #FloodsInPakistan #Flood2022

View more

This flood is giving me anxiety

Pap 🖤 of your recent photo? 🤗

sobansaeed’s Profile PhotoSoßan
⚠️ Dear All!!! ⚠️
Allah has given alot to most of us!
Its testing time today, our fellow Pakistani need our support. Please come farword & denote for them.
It's will be your Best investment, for Akhirat!!!
Donate to any well known Trusted NGO of your liking,
“avoid any government organisations because let’s be honest these crooked thieves don’t care & they can’t be trusted”
Pap  of your recent photo

Xin tên quyển sách ngôn tình hay hay ạ!

Bảy năm vẫn ngoảnh về phương Bắc
Người tình trí mạng
Hãy nhắm mắt khi anh đến
Xông vào ngõ âm dương😱
Nhiều lắm ko đếm nổi, lâu lắm vì công việc mà tớ ko đọc sách hay truyện gì nữa cơ, bận quá...

Chuyện là e lỡ lm sai 1 việc với bạn e. Khi lm việc đó e ko nghĩ tới hậu quả sẽ như thế.mục đích e lm việc đó là muốn tốt nhưng ko ngờ với đối phương lại là hđ xấu. Và lm họ mất niềm tin ko còn tin e nữa. H e nên như nào ạ. Cũng xin lỗi r nhưng có lẽ ko thể giải quyết đc.

Thực lòng anh xin lỗi , anh khó lòng mà trả lời được câu hỏi của em vì anh không biết lỗi sai của em là gì, có những lỗi có thể sửa nếu làm đúng cách có những lỗi không thể làm lại được.

nếu thích thì tại sao lại không nói, không yêu tại sao lại trách móc, mọi thứ trên dơid đều nên rõ ràng một tí nhất là tình cảm...

"Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?"
Nếu câu nói “anh yêu em“ là đơn giản thì Xuân Diệu đâu mất cả đời để chứng minh.
Thích một người chẳng có gì xấu xa cả. Bạn được phép cảm mến, và người ta cũng có quyền được biết. Thế nhưng, tình cảm mà ^^, có những chuyện chưa trải qua thì không thể thấu hiểu. Sao ta, chúng mình được phép chọn. Và chắc chắn rồi, rất ít sự lựa chọn nào không để lại tiếc nuối. Quan trọng là biết chấp nhận đồ đó.
Hehe, đứng trước người ta, chắc hẳn đằng ấy có rất nhiều điều muốn nói, cơ mà đâu phải lúc nào cũng nói ra được. Đôi khi, mình cần phải tích rất nhiều can đảm mới dám ngỏ lời.
Vậy nên, dù thế nào, mong bạn sẽ thật kiên định, để rồi, chúng mình đều được hạnh phúc.
nếu thích thì tại sao lại không nói không yêu tại sao lại trách móc mọi thứ trên

Tớ là một con người tồi tệ.

ngmngoc9269408’s Profile PhotoBụi bay vào mắt.
Em biết.
Và em luôn cảm thấy may mắn chứ, vì được người khác quan tâm. Lạ cái, hầu hết họ đều là những người mà em không bao giờ nghĩ tới, kiểu, không thân thiết đến mức như vậy. Chà, thế mới nói em tốt số. Em chẳng thể chia sẻ cho họ bản thân đang tệ như thế nào, muốn kết thúc ra sao, em bướng vãi ò, không muốn nói, vậy mà theo một cách nào đó, họ luôn có thể cảm nhận được, họ gửi cho em thật nhiều sự đáng yêu, chắc rồi, chúng xoa dịu em phần nào.
Em không biết nữa, họ đang trân trọng em à?
Tệ thật, đến giờ em vẫn nghĩ đó chỉ là xã giao thôi. Nhưng thế thì sao, em vui lắm. Đến cả những người em yêu thương nhất, những người em vô cùng mến cũng chưa heal em đến thế, kiểu, nếu em act như thường, thề, chẳng ai biết em đang thế nào cả.
Sự quan tâm đó ập tới bất ngờ.
Không một ai.
Thế mà họ nhận ra.
Thời điểm em tuyệt vọng nhất, may mắn làm sao, em đã gặp được những con người thật tuyệt vời.
Em trải qua một tuần lên cơn khi xa nhà, đau đến bật khóc, cả chỉ muốn nó dừng lại. Ban ngày còn đỡ, tối đến thì khó thở thôi rồi =))))). Ước gì nhỉ, ước gì cơn đau này kết thúc, ước lắm, ước em chưa từng có trên đời để mà phải vật vã đến thế này. Em không thể tập trung, bài kiểm tra đến cũng không nghĩ nổi, em mệt, mệt lắm, chỉ muốn ngủ quách cho xong.
Vậy mà chẳng hiểu sao, có lần bật dậy giữa tối ngồi hu hu vì đau thì tiếng tin nhắn reng reng chứ lại. Kiểu bị bất ngờ, một anh trong đoàn đi chơi hôm nọ chả hiểu sao tìm thấy nick em, anh bảo tại ngáp nhiều quá nên ấn tượng, mắ chứ ngáp quên che miệng, quê bà cố. Thì, sau đó cùng nói chuyện à, cũng vui. Ít nhất trong lúc em đau như vậy, vẫn có người bỏ thời gian ra để em đỡ hơn, cũng vô tình thôi, nhưng anh tuyệt đó. Heal +1 hehe. Thật sự cảm ơn lắm, cảm ơn anh Huy nhé, có lẽ anh không biết em đã struggle thế nào, tại em có nói đâu =)))))) chỉ là đàn anh tếu thiệt, cũng rảnh ha ba. Rất vui vì đã gặp anh, rất vui vì anh đã kiếm chuyện để nói, respect. Bữa nào set cái kèo hứa bao một chầu trà sữa.
Thêm cái, một bạn nhỏ khóa dưới, sao nhờ, bạn considerate kinh khủng. Qua phòng thấy em nằm một đống đó, thế là nhẹ nhàng đóng cửa tắt đèn cho em nghỉ. Lúc em gượng dậy còn mệt, bạn lại xoa trán, lo lắng kiểu:
"Chị có sao không? Uầy chị nóng thế chắc sốt quá, chị có bị sốt xuất huyết không đấy? Chị đi lấy thuốc đi."
Thề, bạn dặn dò đủ kiểu, y chang một bà cụ non. Em bảo bạn là thuốc trên đây uống không hợp, yên tâm chị không sốt, chỉ là lên cơn thôi à, chị ổn.
Hehe.
Nói dối đó.
Chị vốn chưa bao giờ ổn cả.
Bạn nhỏ im, nhưng có đồ ăn gì là đem qua cho em =)))) rong nho cũng đem qua, còn bonus thêm cho bát nước chấm, ngon lắm. Đợt em tự mua nó dở cực, chả hiểu sao là bạn cho thì lại thấy vừa miệng, lạ lùng.
"Chời ơi ráng giữ sức khỏe nha bà dà, về nhà nhớ khám rồi lấy thuốc ha". Hehe, chị lấy thuốc rồi nè, cảm ơn bé. Cảm ơn Phương Linh, cảm ơn cô bé k22 nhiều nha.
Cảm ơn nha, dù mình vẫn xa lạ quá.
Chắc em sẽ viết tiếp.

View more

Tớ là một con người tồi tệ

Best way to end the day?

Lukebh92’s Profile PhotoLuke
Huge Beluga Whale Stranded In French River Rescued: Report
After nearly six hours of work, the 800-kilogram (1,800 pounds) cetacean was lifted from the river by a net and crane at around 4:00 am (0200 GMT).
WorldAgence France-PresseUpdated: August 10, 2022 8:48 am IST
Huge Beluga Whale Stranded In French River Rescued: Report
The whale placed on a barge under the immediate care of a dozen veterinarians.
Saint-Pierre-la-Garenne: The beluga whale stranded in the river Seine in northern France was removed from the water early Wednesday in the first stage of an ambitious rescue operation, an AFP journalist said.
After nearly six hours of work, the 800-kilogram (1,800-pound) cetacean was lifted from the river by a net and crane at around 4:00 am (0200 GMT) and placed on a barge under the immediate care of a dozen veterinarians.
AD
The beluga, a protected species usually found in cold Arctic waters, will next be placed in a refrigerated truck and transported to the coast, Isabelle Dorliat-Pouzet, secretary general of the Eure prefecture, said ahead of the rescue operation.
The four-metre (13-foot) whale was spotted more than a week ago heading towards Paris and was stranded some 130 kilometres (80 miles) inland from the Channel at Saint-Pierre-La-Garenne in Normandy.
Since Friday, the animal's movement inland has been blocked by a lock at Saint-Pierre-La-Garenne, 70 kilometres northwest of Paris, and its health had deteriorated after it refused to eat.
But its condition was "satisfactory", Isabelle Brasseur of the Marineland sea animal park in southern France, Europe's biggest, told AFP earlier on Tuesday.
A seawater basin at a lock in the Channel port of Ouistreham has been readied for the animal, which will spend three days there under observation in preparation for its release.
The "exceptional" operation to return it to the sea is not without risk for the whale, which is already weakened and stressed, said Brasseur, part of a Marineland team sent to assist with the rescue, alongside the NGO Sea Shepherd France.
AD
"It could be that he dies now, during the handling, during the journey or at point B," in Ouistreham, she said.
The 24 divers involved in the operation and the rescuers handling the ropes had to try several times between 10:00 pm and 4:00 am to lure the animal into the nets to be lifted out of the water.

View more

Best way to end the day

Cuoc doi nay la mau hong me noi luc con ra doi

Mình ghét thế giới này.
Mà, không. Là mình bị thế giới này ghét bỏ.
-
Mình sợ đau. Nói ra thì mình chưa bao giờ dám từ bỏ cả, nhưng những lúc mình suy nghĩ đến việc ra đi chẳng hạn, hầu như toàn là khi mình bị đau, ví như bây giờ, mình gần như không thở được, họng mình đau lắm và bản thân mình thì chỉ muốn chết đi cho xong.
Trâm bảo mình đi mua thuốc, nhưng giờ là 23:37, mình không ra ngoài ký túc xá được nữa. Và mình mệt quá.
Mình. Không. Chịu. Nổi.
Rõ ràng chiều giờ mình vẫn ổn, chẳng hiểu sao mọi chuyện cứ tồi tệ một cách bất ngờ thế này. Mình qua 402 lấy nước nóng, mấy em khóa sau hỏi mình có sao không, mình mệt, mệt lắm. Mình buồn ngủ, nhưng mình không ngủ được, cứ nằm xuống là lại khó thở thì phải làm sao ạ? Tại sao cứ như vậy, tại sao cứ phải bắt mình như thế? Không thể cho mình một dấu hiệu để chuẩn bị à?
Mình muốn chết vãi l. Mình khó chịu quá. Giống y như lúc mình bị đau răng mà lan tới tai chẳng hạn, hoặc như những lần lên cơn trước đó. Mình đau. Mình phải làm sao?
Mẹ không cho mình uống kháng sinh =))) mình không biết nữa, chắc tại dạo này uống nhiều quá, mẹ la mình, bảo mình uống thuốc như cơm bữa ấy. Nhưng mình khó chịu quá, giờ mình chỉ ước có thuốc để uống thôi. Mình đau quá, mình khó thở, và mình ghét cảm giác khò khò khè khè đến bất ngờ thế này.
Phải làm sao đây.
Mình không dám uống siro do nó ngọt, sợ sẽ tạo đàm. Lúc đó chắc mình thăng mẹ luôn vì khó chịu.
Ừ, là mình yếu đuối đấy. Mình là đứa thảm hại như vậy đấy. Mình chịu đựng không nổi những lần thế này. Mình biết có những người tệ hơn cả thế nữa, nhưng mình mệt quá. Mình muốn uống thuốc trời ạ. Làm ơn đi.
Mình đau họng, mình khó thở.
Tai sao.
Minh van luon nhu the.

View more

Cuoc doi nay la mau hong me noi luc con ra doi

tại sao tên của cậu lại như vậy?

Chài, cậu làm mình bất ngờ quớ. Ừm, cũng lâu lắm rồi mình chưa nhận một câu hỏi riêng tư nào, cảm ơn cậu nheeee vì đạ quan tâm.
Nếu nhớ không nhầm thì khoảng hai năm trước mình tạo acc nè. Lúc đầu cũng không nghĩ nhiều đâu bà, thì, chắc tên của mình là một cái cớ ấy.
Kiểu, nếu bạn hỏi tại sao mình khóc, câu trả lời sẽ là, bụi bay vào mắt.
Ừ thì.

“Tôi không thể hỏi em có ổn hay không. Em chắc chắn sẽ nói rằng em ổn, người ta vẫn thường nói ổn với những người họ không muốn mở lòng.”
tại sao tên của cậu lại như vậy

Chị Linh có bất ngờ khi bản thân đã gắn bó với ask suốt 8 năm ko ạ? Em nghĩ việc đc những ai quan tâm eva biết đến chị là nằm ngoài dự đoán từ lúc chị bước vào hãng, nếu ko nhìn những quá trình vừa rồi mà chỉ nhìn điểm xuất phát và thành tựu hôm nay, chị có choáng ngợp ko ạ

Chị nghĩ từ "thành tựu" dùng trong trường hợp này chưa đúng với chị. Tại chị có làm gì lớn lao đâu, ask này chỉ là nơi chị em mình chia sẻ tâm sự thôi, như 1 ng chị lớn truyền lại kinh nghiệm. Nhưng chị biết ơn vì những gì chị đã đang và sẽ làm inspire được nhiều người (nếu có thì hãy cho chị xin 1 chiếc like nheeeee hehe). Chị trân trọng từng câu hỏi và trả lời, chị sợ 1 ngày tự dưng cái app ask.fm này biến mất chắc khóc 1 dòng sông huhu. Sau này già cả ngồi coi lại để biết là mình cũng có 1 khoảng thời gian xinh đẹp này chứ ko hề thấy choáng ngợp ạ :D

Mình là nam. Sinh năm 97, mình không nghĩ bắt đầu một tình yêu là khó nhưng mình sợ cái cảm giác duy trì mối quan hệ. Vì hiện tại mình chỉ muốn phát triển sự nghiệp, công việc thôi. Nên là yêu vào lúc này chắc mình sẽ khá vô cảm. Nhưng đồng thời, mình cũng sẽ cảm thấy áy náy nếu để việc đó xảy ra...

Nếu tình yêu khiến cho bạn cảm thấy "sợ" phải duy trì thì mình ko nghĩ bạn nên bắt đầu hoặc tiếp tục nó.
Một điều khá vô lý mà các bạn nam hay ngộ nhận trong tình yêu là các bạn muốn phát triển công việc sự nghiệp nên ko có thời gian, tâm sức dành cho chuyện yêu đương. Tại sao bạn lại nghĩ tình yêu lại như gánh nặng vậy? Tình yêu không phải là rảnh mình tìm đến, bận thì mình buông bỏ. Nếu có khó khăn, áp lực trong cuộc sống, tình yêu lẽ ra nên là chỗ các bạn thoát khỏi những cảm xúc tiêu cực. Nếu thực sự yêu thương nhau, hẳn là ta nên nghĩ cho cảm xúc của nhau. Tại sao không phải là cùng nhau cố gắng mà phải cố gắng một mình, rồi lại đem những tiêu cực về mặt cảm xúc ko thể giải toả được đặt lên tình yêu?
Đừng lo, nếu bạn mở lòng với cô gái của mình về những dự định, những cảm xúc và suy nghĩ của bạn, người đó sẽ càng trân trọng bạn và mối quan hệ đó. Vì sao ư? Vì bạn tôn trọng và thành thật với họ.
Have a nice day!

View more

Kể tiếp câu chuyện về bạn đồng nghiệp.

vanm28’s Profile PhotoVân Anh
Hôm nay mình tính xin WFH tiếp vì hơi mệt, mà nghĩ xin nhiều quá rồi nên đành lết xác lên công ty. Mình làm xong việc từ sớm nên cả buổi ngồi xem Tiktok rồi ngáp ngáp vì thiếu ngủ.
Lại là bữa ăn cơm. Mình ngồi lẳng lặng ăn, vì bạn đồng nghiệp kia ngồi cạnh mình, mình thấy bạn ấy kéo ghế ra một chút, tưởng đâu ghét mình thế. Đang hơi chạnh lòng thì bạn ấy nhiệt tình mời mình ăn vải. Rồi nghe mình kể chuyện bạn ấy còn hỏi thêm vài câu, sếp mình cũng hỏi mà mình trả lời hơi ngơ ngơ, làm sếp quê, còn mọi người thì cười ầm lên. Thấy vui ghê.
Tới lúc chiều, bạn ấy ngồi gói hàng, thấy mài con dao chuyên nghiệp lắm nên mình mới khen. Chả hiểu sao cả phòng cười như dở, bạn ấy cũng thế. Tuy không load kịp nhưng mà mình cũng cứ cười vì trút được nỗi buồn buồn trong lòng. Chỉ thiếu nước ngồi xuống hóng ké drama thôi mà mình vẫn ngại, và chưa xong việc...
Lại là một ngày vuiiii. Nhưng anh Be hôm nay vẫn phóng bay, tưởng đâu xuống tranh số lấy canh Mạnh Bà. 🥲

View more

Standard na talaga ang pagiging Kakampink 🌷

I won't move on, but I will move forward with @bise_leni 💗
I will never ever regret that I fought for good governance through you. I will never ever regret hoping for the better Philippines with you as the leader. Thank you, Madam Leni for putting this hope in our hearts.
I'm excited to be part of your Angat-Buhay NGO. We will strive and will continue to fight for our dear country.
You are our dancing waters, Madam. You will always be it.
Standard na talaga ang pagiging Kakampink

hôm nay là 19.03.2022 và mình vô tình đọc được post ngày 19.02 của cậu, không biết nói gì nhiều vì mình cũng từ một khoảng thời gian chênh vênh mông lung dần bắt được quỹ đạo, mong là cậu sẽ sớm thoát khỏi sự bất định đó ha. chào cậu, chúc cậu có một ngày vui vẻ!

conic__6666’s Profile Photoタオビ
Chào cậu, cảm ơn lời chúc này nhé!
Hơn 4 tháng rồi mới quay lại, mình vừa trải qua một thời gian chật vật về mọi thứ. Mình nhớ bản thân của năm mười chín, đôi mươi quá. Có lẽ mình vẫn là mình của lúc đó, riêng những vấp ngã khiến hoài bão của mình bị bào mỏng đi dần, niềm vui cũng dần trở nên khó đến, lo nghĩ khiến bản thân đôi lúc rơi vào suy tư, đôi mắt cũng trở nên u sầu, ... Phải đánh đổi thế nào mới bắt được quỹ đạo để trưởng thành cậu nhỉ? Nghĩ đến đây mình lại thấy nghi ngờ rằng bản thân thật sự chưa ổn lắm. Nếu thật sự đi ra khỏi bầu trời giông bão, hẳn nụ cười của mình phải tươi hơn ngày trước, lòng cũng nhẹ nhàng an yên mới phải.
Mấy hôm mình ước được khóc nhưng mình chẳng còn biết bản thân phải khóc cho lí do gì. Thức trắng đêm nhưng lại chẳng biết nghĩ về điều gì. Những hôm ấy đầu óc trống rỗng, lòng tan nát. Sau 3 năm vừa mở lòng, mình lại lần nữa bị đối phương tổn thương ngay lúc mình gặp trắc trở trong công việc và gia đình. Mình chẳng còn nhớ nổi bản thân đã trải qua những ngày tối tăm đó như thế nào nữa. Đến hiện tại hình như vết thương lòng vẫn chẳng thể nào lành nổi.
Bất chợt một ngày ngồi làm việc ở quán, nghe một bài hát cũ, nước mắt ngần ấy thời gian bắt đầu rơi lã chã mà chẳng hiểu nổi tại sao. Nhưng rồi cuối cùng bản thân chọn bỏ qua ngày hôm qua để tập trung tạo nên những điều đẹp đẽ cho ngày mai.
Đuối sức rồi, chẳng còn gì làm mình buồn nữa. Đôi khi buồn vui lại chính là một sự lựa chọn ở cái tuổi đang và đã làm người lớn.

View more

hôm nay là 19032022 và mình vô tình đọc được post ngày 1902 của cậu không biết

Nếu cậu cảm thấy tuyệt vọng thì sao? Bên trong cậu mục ruỗng, cậu cứ ngỡ nó được chữa khỏi rồi. Nhưng mà nên làm gì để đương đầu với hiện thực? Sự rời đi, sự ghen ghét, sự ích kỉ chiếm trọn lấy mình. Cái cảm giác hối hận, cảm giác ghê tởm cứ bủa vây. Quá khứ và hành động của mình.

Mình nói cậu nghe.
Mình có một chiếc lắc chân.
Thảo chọn cho mình, rồi bắt mình tự mua chơi chơi vậy đó, ác dữ. Mình bảo bạn, nếu chọn thì chọn cái nào đừng có gắn chuông nhé, không giống xích chó quá, bạn cười, lấy giùm mình một cái màu bạc, rồi bảo mình tính tiền lẹ đi.
Mình nghe bạn, cũng không bao nhiêu nên lấy luôn. Ra ngoài thì mình hỏi, sao tự nhiên đằng ấy rảnh quá mà chọn rồi bắt mình đeo chi vậy?
Thảo nói là, tại đẹp.
"Với cả, đôi lúc có một chút gì đó trói buộc cũng không đến nỗi tệ, nhờ? Ít nhất thì nó làm mày cảm thấy an tâm hơn chẳng hạn, đâu phải lúc nào thoải mái cũng tốt."
Aiss chết tiệt, tụi mình lại bắt đầu nói những cái gì đâu.
Nhưng mà thật nhỉ, có một chút kiểm soát, mình sẽ cảm thấy là mình còn được quan tâm. Nếu quá thoải mái, mình sẽ lại nghĩ, kiểu, bản thân thật dư thừa làm sao, có hay không cũng chẳng quan trọng.
Hôm đó, Thảo nói với mình rất nhiều. Nhiều đến mức dính nhau tận 11 giờ khuya mình mới lò mò về. Bản trưởng thành lắm, ít nhất suy nghĩ chín chắn hơn mình quá trời. Chơi chơi một lúc mình sực nhớ, kiểu, mua cho mình cái lắc thì có liên quan gì đến kiểm soát hay trói buộc mẹ đâu? Bản liếc mình, cười khinh bỉ đồ:
"Mày cứ coi đó như cái xích đi, chả trói buộc còn gì" =)))))))
Giỡn chứ, mình biết Thảo lúc đó thấy mình buồn buồn thế nào, vậy là bạn dẫn mình đi mua để xốc tinh thần lên thôi. Còn dặn mình ra vẻ người lớn lắm: "tao nói thật chứ nếu mày mệt hay gì thì đeo vào, nhìn chân mắc cười lắm, giải trí cho mày đó". Ghê gớm, thèm vào quá ạ.
-
Mấy ngày nay mình không dùng Facebook, cũng chẳng đụng mess nữa, mình sợ.
Mình biết, mình vào đó thì sẽ chờ tin nhắn, hoặc đơn giản là lướt bảng tin mãi, không dứt nổi.
Mình sẽ canh cánh trong lòng, overthink, tiêu cực chiếm trọn mình, mình sẽ thả hồn đi đâu trên mây, rồi lại down mood nhanh chóng.
Mình buồn ngủ quá.
Nhưng mình không ngủ được.
Kiểu,
không ngờ,
mình,
mình lại yếu lòng đến mức như vậy.
Mình cứ ngỡ sẽ không cảm thấy gì nữa. Nhưng không. Đơn giản là mình tránh né nó thôi, khi chuyện tương tự lặp lại, tổn thương của mình vẫn còn đó, và nó ùa về, như ngày nào.
Mình phải làm sao đây?
Thì, vẫn ổn thôi mà.
Có điều, khi những cơn giông nổi lên ngay trong lòng mình, mình thật sự chẳng muốn một mình chút nào.
Không biết nữa.
Vẫn không có ai ôm mình vào lòng cả.
-
Đêm nay trời trong, nhưng lòng mình lại đổ mưa nữa rồi.

View more

Nếu cậu cảm thấy tuyệt vọng thì sao Bên trong cậu mục ruỗng cậu cứ ngỡ nó được

hôm nay của em thế nào ?

Hôm nay mưa.
Mưa ngoài trời, mưa luôn cả trong lòng em.
-
Em không biết nữa, có lẽ có vài chuyện mình chẳng thể nào vượt qua được, đúng không?
Hôm nay em quen được một bạn nữ, đáng yêu lắm. Em và bạn chẳng nói nhiều đâu, thậm chí em còn chẳng biết mặt bạn, tại đeo khẩu trang thôi à. Có điều giọng bạn hay thật ấy, bạn chỉ em dùng máy tính này nọ, thoạt nhìn thì em nghĩ bạn xinh lắm đó. Bạn tên Phương Anh.
Hôm nay họ chào em. Em vẫn như thường thôi, có chút buồn cười, họ vẫn thế.
Chị bán bánh mì sáng cũng chọc em, chị bảo nay hông có tiền lẻ, bán cho em lỗ mất 1k của chị gùi đó, tặng bé. Chài đấc, em thề luôn, xớ, ai thèm của bà chị hở, nhưng mà vui đó. Ít nhất chị khiến sáng hôm nay của em đỡ tệ hơn một chút.
Chẳng hiểu sao lại không đọc kĩ nữa, em điên vãi.
-
Đèn xanh rồi đỏ.
Em chờ họ về hết mới đi, mưa lất phất mà để nón ở ngoài nên ướt mất rồi chài, lúc về đường có mấy cái vòng xoay gì đó, em đi nhầm tận mấy lần.
Em không ngủ được.
Giờ em chỉ đọc thơ thôi, hoặc văn gì đó, có cái gần đây lưu về, có cái tận hai năm trước, nhưng nói chung là hay.
Em đặt sách, ba cuốn. Mỗi khi stress chắc đặt sách sẽ đỡ hơn rất nhiều đó, tại, cũng lâu rồi, em chẳng còn thích đọc như trước. Hồi nhỏ mê Mail lạ của Cát Tường lắm í, cả Tay Chị Tay Em nữa nhưng mấy cuốn đó lâu quá rồi, đặt mua chẳng được. Em đành đặt cuốn khác vậy, chài ai, đâu có ngờ một ngày, nnmn lại mua cuốn sách trẻ con hay đọc lúc đi ngủ đâu phải không? Nhưng mà em mua thật, tại nhớ giọng văn của CT quá à.
Châu Anh nói là em cứ act bình thường đi, có điều vô học cái em quên rep bạn mất tiêu, tồi quá. Kiểu hồi đầu nhìn lớp nhiều người tự nhiên em bị rén đó, lúc sau thấy cũng ok lắm, thầy giảng dễ hiểu, giờ em lo hóa ngày mai thôi.
-
Mai em nên ăn gì đây?
4:39 mẹ rồi chó vải mệt.
Chắc em sẽ đi xem Doreamon.
Thèm takoyaki quá.
-
Ngọc ơi?
- Ơi.
À, hóa ra mình còn thương em.
Mình còn thương em, nhiều lắm.
-
thân ái của mình, gửi tới em,
gửi tới những điều đẹp đẽ đã trôi vào đôi mắt của em.

View more

hôm nay của em thế nào

Mong ước của cậu là gì?

Mở mắt dậy thấy bản thân vừa ngủ gật trong một ngày nắng vàng. Những tia nắng xuyên qua khung cửa sổ, in vệt lên chiếc bàn gỗ sờn đầy hình thù vớ vẩn nhưng thân quen. Toàn những thứ mà tôi vẽ mà. Trên bàn là quyển sách bài tập còn đương dang dở, bên cạnh là cây bút bi cùng chiếc máy tính cầm tay cũ mèm. Lăn qua lăn lại chiếc bút bi, nhìn những vệt nắng dịu trải dài trên mặt bàn, tôi chợt nhận ra...
Trước mặt tôi, là cậu. Chiếc áo đồng phục thu đông quen thuộc, hai màu trắng và đen. Cậu ngồi đó, đối diện tôi, bên cạnh khung cửa sổ. Mái tóc cột gọn gàng. Dạo này cậu để mái, lọn tóc rủ xuống không đủ để che đi đôi mắt nâu. Tôi có thể thấy, cậu thật chăm chú. Chẳng hề nhận ra tôi đã tỉnh tự khi nào. Cũng được, nếu tôi đang trong cơn mơ ngủ, hãy để tôi tiếp tục mơ. Nếu tôi đã thức giấc trong khung cảnh này, hãy để thời gian dừng lại. Không gian này, khoảng khắc này. Yên bình quá. Hãy để tôi, ngắm cậu, thêm một chút nữa thôi. Hãy để tôi, được yên lòng mà ngủ quên bên cạnh. Hãy để tôi, khi thức dậy, vẫn thấy cậu ở đó, vẫn thấy cậu đợi tôi. Thả trôi tôi vào nơi thời gian ngưng đọng, để bình yên và ngây ngô tuổi trẻ dừng lại lúc đó thôi... Xin đấy, làm ơn...chỉ một chút thôi...
Ảo mộng thì mãi là ảo mộng.

View more

chúc anh một đời bình an nhưng không hạnh phúc.

Farah_Jin’s Profile PhotoNhi
Không hiểu sao đọc câu này, mình lại nhớ tới cô pạn nữ phẫn từng lừa dúi tình cạm của mình á chèn.
Má, thề hồi đó mình mới lớn, phải gọi là mới lớn luôn ấy tại cách đây tận ba, bốn năm rồi. Bày đặt giả trai đồ ha, nhưng dẫu có muốn lừa dối bản thân thì cũng khó lắm á, tại nguyên cái acc game bà cho mình, tên đăng nhập thì là piệt danh ở nhà chip chip gà con đồ, số điện thoại đặt làm pass (mình từng gọi cho số này rồi, giọng nữ). Acc fb của bà á hả, xu cái là bà xài acc thật, thiệt chứ mình hỏi hết mẹ nó bạn bè bà với stalk nguyên cái trang cá nhân cũng biết rõ bà là nữ rồi.
Vậy mà vẫn chối cho được.
Xớ, bày đặt nói bà là anh họ cái đ, xài chung acc với nhỏ em, bày đặt sinh viên đại học sắp thi vào làm quân nhân đồ mai mốt khám cho mình nữa, ngon ghê he? Thề luôn á ba, mình không ngu, trong khi bà lộ quá lộ, rõ ràng như ban ngày luôn đó. Chỉ là, lúc đó mình vẫn cố chấp tin =)))) mặ ơi, mình dại gớm. Tại cũng, ừ thì bà là người bạn trên mạng đầu tiên của mình, người con gái đầu tiên mà mình mến, nhưng mà chỉ dừng lại ở mến thôi nhé. Mình từng nghĩ là mình thích bà, cũng từng đau lòng muốn chết vì bà chơi mình vố đau như thế, nói thẳng ra là lừa đảo con mẹ nó tình đi đôi với tiền của con nhóc lớp Sáu. Ghê gớm thật sự đó bà chị, hơn có hai tuổi thôi (mình biết tỏng tuổi thật của bà), có điều lừa được như vậy bà cũng cháy lắm (tại đâu chỉ lừa tui, bà lừa cả đống người mà hehe). Khen, thiệt.
Thì, sau cho cùng, bà đ cho mình cái gì hết ngoài mấy lời hứa hẹn nghe là rõ mùi xaolozisreal, gán cho mình cái danh lừa đảo bán acc, cháy. Xong để lại mình với mớ pòng pong bị chỉ trích quá trời, bà bay lắc và chill, vài tháng sau quay lại chơi đùa tình cảm của mình rồi phê pha đâu đó tiếp. Acc clone của bà tới tận một năm trước vẫn trong list friend của mình, nhưng khi thấy thì mình unfriend rồi, đồ tồi. Mình cũng không ngờ bà còn nhớ mình (chắc kèo), vừa unfriend thì đã thấy add lại rồi cười vl. Nhưng mà, nghĩ sao vậy bà, giờ mình chỉ thấy bà hãm l thôi.
Năm trước, tính ra bà cũng là một phần động lực, rất rất nhỏ của mình, tại chuyện qua lâu rồi ấy nên giờ mình cũng chẳng nhớ rõ diễn biến phi vụ lừa đảo của bà =)))), cũng chẳng mặn mà ghim hậnk gì pà, bà mà, một thời chấn mẹ nó động Hotsteps2, nhưng mình vẫn biết acc fb thật của bà nhé, đợt thi lớp 10 tự nhiên lướt trúng. Công nhận bà giỏi, lừa đảo quá trời nhưng được cái nhân phẩm đẹp thật, vào được trường chuyên đồ. Mình ghét bà vãi, sao mình có thể thua kém được, đúng không?
Động lực nhỏ xíu của mình, nhưng chung lại, vẫn là thứ tồi tệ.
Mình chả muốn thành con người như bà đâu, mong sau này sống tốt tý nha cho đời nó nể, nghiệp quật cho không sớm thì muộn thôi nè. Cay lắm. Thôi thì, xin chúc bà một đời bình an.
Chúc bà một đời bình an nhưng không hạnh phúc.
Ps: Đậu má, vì cái bài này mà mình đi lục lại tin nhắn. Coi có khác gì quảng cáo game không ba. Má nó lúc đó bả dùng tên giả, cứ xưng Bảo rồi gọi mình là Ngọc. Chê, nổi hết da gà, chả hiểu sao hồi đó nhắn được, giờ gặp, né, nha.

View more

chúc anh một đời bình an nhưng không hạnh phúc

Du có nhớ 1 người tên Hạ Phong?

Du đây!
Đã có một khoảng thời gian, thế giới khiến Du bận rộn hơn, làm Du quên mất Du đã từng sống đầy cảm xúc như thế nào ở chốn này… Nhưng thật may mắn, đêm nay Du lại nhớ, nhớ ask, nhớ các bài viết, nhớ mọi người, và tất nhiên, Du không quên Phong mà.
Phong khoẻ không? Cho Du xin lỗi vì đã để chiếc ask này bỏ ngỏ lâu đến thế…

Vì sao bạn trở thành con người của hiện tại vậy..

tht_ymatm’s Profile PhotoTran My Tam
Vì đó là mong ước từ ngày còn đi học.
Hôm trước fb nhắc mình kỷ niệm, có một post hồi xưa đại loại là tưởng tượng bản thân bạn trong tương lai sẽ như thế nào, và trời ạ mình hơi bất ngờ vì hình ảnh mình miêu tả y hệt hiện tại, chứng tỏ mình đã làm được điều mình mong muốn: một công việc mình yêu thích, với đồ công sở, giày cao gót, túi xinh, đi du lịch bằng tiền mình làm ra.
Mình của hiện tại có thêm được sự thay đổi về ngoại hình, cá tính và cuộc sống độc thân đầy tự do này 🤸🏿‍♀️
(Bức hình chụp ở Ninh Thuận mới hồi sáng nay 🌝)
Vì sao bạn trở thành con người của hiện tại vậy

Đôi lúc muốn gọi điện, nhắn tin nhưng sợ làm phiền họ, sau lại ngồi một mình bơ vơ xem lại những tấm ảnh cũ

dsfdsf13157’s Profile Photodsfdsf
Tôi sẽ an ủi c là đó chỉ là cảm giác hụt hẫng khi mất đi một thứ từng lặp đi lặp lại mỗi ngày thành thói quen. Có thể là 1 trong 2 ng đã sai hay chỉ đơn giản là ko hợp nhưng cũng đã chia tay rồi. Nào thử thách 6 ngày đêm tạo thói quen mới,quên c ấy.Nếu ko lm đc thì hãy mạnh dạn ngỏ ý theo đuổi bn ý thêm lần nữa, nếu mọi chuyện ko thành thì hãy tôn trọng họ cũng như tôn trọng cho chính mình.

#23042022 Không yêu xin đừng gieo hi vọng…

Khi yêu 1 người chúng ta luôn mơ tưởng về một viễn cảnh hạnh phúc. Tuy nhiên, mơ mộng và thực tế là một khoảng cách rất xa.
Có ai định nghĩa được tình yêu? Chúng ta cứ chầm chậm yêu 1 người chẳng cần biết lí do, từ từ khao khát chiếm được trái tim và vị trí đặc biệt trong lòng họ.
Tuy nhiên, cuộc sống lạ lắm, một người có thể không yêu ta, nhưng luôn gieo hi vọng gửi thương nhớ nơi ta.
Hi vọng có thể trở thành động lực để ta cố gắng, nhưng vô tình nó cũng khiến chúng ta đau. Khi mà chúng ta ảo tưởng vào một hi vọng không có thật, khi biết mọi chân thành của mình đang bị lừa dối, chúng ta sẽ như rơi từ trên mây xuống đáy địa ngục.
Bởi vậy, nếu không yêu xin đừng gieo tương tư. Vì sự hụt hẫng và thất vọng mà chúng ta nhận được sẽ bóp nát một trái tim đã từng ngập tràn yêu thương.
Đừng lãng phí thời gian và tình cảm của một người chỉ vì không muốn bản thân phải cô đơn.
Đừng xem thường tình cảm của người khác dành cho mình, để rồi vô tư đùa giỡn với nó. Bởi bạn có biết hay không, mỗi người đều có những mối bận tâm riêng trong cuộc sống của mình. Nhưng khi có tình cảm với một người nào đó, họ luôn muốn để người đó trở thành mối bận tâm lớn nhất trong cuộc đời.
Sẽ chẳng có một ai muốn trở thành con thiêu thân, lao vào tình cảm không có hồi kết. Vì vậy, sẽ chẳng có ai cố gắng yêu một người nếu người kia không từng bước gieo hy vọng vào lòng chúng ta. Khi thời gian cứ trôi đi, niềm hy vọng mỗi lúc càng tăng cao thì đến khi nhận về nỗi thất vọng lại càng lớn. Thử hỏi xem là bạn, bạn có thấy mình thật là ngốc khi cứ ngỡ đã nắm trong tay cơ hội bước vào thế giới của người kia. Và trái tim lúc này thử có đau đớn hay không?
Tình yêu là thứ tình cảm thiêng liêng và đáng trân trọng. Vì vậy cho nên, nếu không yêu xin đừng làm người khác tổn thương chỉ vì ham muốn cá nhân và sự ích kỷ của bản thân mình. Hãy để thời gian, tâm sức mà họ dành ra cho bạn cho một người xứng đáng hơn.

View more

MỘT NGÀY NÀO ĐÓ EM SẼ CHẾT

DGLinhEnh’s Profile Photo白い菊
Đây là một câu nói mình rất thích của Giang Ơi.
Hôm nay, 21/4/2022. Tầm 12h đêm - 1h sáng mình bị mẹ chửi vì đốt nến thơm trong phòng xong rồi khóa cửa kín mít. Mẹ mình chửi um sùm vì tưởng mình tự tử trong phòng lol. Hóa ra mẹ vì lo cho mình rất nhiều, bởi có lẽ là mẹ vẫn chả bao giờ tin rằng mình sẽ tự tử.
Có nhiều hôm mình đi chơi 11h đêm mẹ cũng chẳng thèm nhắn tin hay hỏi han gì =)) Hoặc tới giờ phải về nhưng chưa thấy mặt mũi cũng chả hỏi gì luôn, toàn mình phải tự động nhắn về huhu. Xong về mình còn nói mẹ là sao mẹ hông như mẹ người ta gọi điện hỏi thăm các kiểu. =))
Mình chưa từng nghĩ tới nếu một ngày mình chết đi, bố mẹ mình sẽ ra sao.
Có lẽ là mình đã lên được một tầng nhận thức mới, một nơi mà mình đã ngộ ra rất nhiều điều.
Mình chấp nhận cái chết của bạn thân, người mình yêu quý nhất trong vài ngày đau khổ tột độ. Và cách để mình có thể chấp nhận nhanh như thế chính là vì mình và bạn ấy không hứa hẹn gì với nhau cả, mình tin rằng bạn sẽ có một cuộc sống tốt hơn.
Hồi trước, mỗi khi mình buồn mình thật sự rất cần ai đó bên cạnh an ủi này nọ. Nhưng giờ có lẽ khác rồi, mình chỉ muốn khóc xong rồi ở yên một mình. Mình khóa hết tài khoản mạng xã hội bởi vì mình mệt mỏi.
Mỗi khi thức dậy nhìn đống tin nhắn mình phải xem phải trả lời để keep track công việc khiến mình phát chán ngấy.
Hôm nay mình rất mệt, đáng lẽ trưa mình nên về nhà. Liệu nếu mình về nhà thì có chuyện này xảy ra không?
Mình bị một đứa vừa ngu vừa xàm lồn nạt vào mặt. Đơn giản là mình không reply lại nó và đi trả lời bạn khác.
Giờ mới nhìn lại, chả hiểu sao mình lại sống trong đống rác này, mỗi ngày đi học mình phải thở cùng bầu không khí với rác.
Mình chán ngấy tới mức chả muốn chụp chung kỷ yếu cuối năm, nếu chụp chung mình sẽ đốt, hy vọng mọi người sẽ chết trong đau khổ như cách mọi người gieo rắc nó cho người khác, lũ lồn.
https://www.youtube.com/watch?v=i0WDWKQiU6cDGLinhEnh’s Video 171179188046 i0WDWKQiU6cDGLinhEnh’s Video 171179188046 i0WDWKQiU6c

View more

DGLinhEnh’s Video 171179188046 i0WDWKQiU6cDGLinhEnh’s Video 171179188046 i0WDWKQiU6c

[17.04.2016 - 17.04.2022]

UTich’s Profile PhotoU Tịch cư
Chào em, U Tịch, lại là một ngày em thêm tuổi mới.
Tôi nghĩ mình đã nghỉ ngơi sớm, nhưng không ngờ nhìn ra ban công thì trời đã tối rồi.
Muộn màng nhớ tới hôm nay là ngày gì.
Vẫn như mọi năm, xin được gửi lời cảm ơn, tới những cư viên đã trở về và để lại lời nhắn, tới những vị khách vẫn ghé qua rồi tô đỏ U Tịch.
Ask thay đổi nhiều, lòng người thay đổi nhiều, cuộc sống của mỗi chúng ta cũng vậy. Chỉ là, U Tịch vẫn cứ ở đây, dịu dàng đợi chờ.
Tôi xem lại những bài viết đã cũ, từ bài cư phó mừng sinh nhật U Tịch hồi em 5 tuổi, cho tới những lời nhắn nhủ tâm tình của từng cư viên viết cho từng vị khách, rồi tới tận bài tôi đếm từng lượt like lượt follow mà em đạt được hồi em chỉ mới vài tháng tuổi.
Trầm Hiên từng bảo cậu ta không quá hiểu về những điều mà các em nhỏ trong cư hay bàn với nhau, có thể là do tuổi tác cách biệt. ")) Tôi thì muốn bảo cậu ta cũng chỉ lớn hơn tôi 1 tuổi nhưng đôi lúc tôi cũng không quá hiểu điều cậu ta nói. Nhưng dù không hiểu hết, Trầm Hiên vẫn rất kiên nhẫn để thức và xem các em trò chuyện. Những lúc ấy, tôi phải thừa nhận rằng, U Tịch thực sự giống 1 mái nhà - như những gì cậu ta từng nói.
Và mong rằng những lời Trầm Hiên nói sẽ luôn thành sự thật, mọi thứ luôn viên mãn, còn U Tịch luôn là mái nhà - dù trôi qua 5 hay 10 năm.
[19.57.17.04.2022]
Tikysnh

View more

17042016  17042022

C ơi t không biết Tiếng Trung, c có bản Vietsub của bài này ko, trc thấy c up trên ask hay quá, cảm ơn c nha. https://youtu.be/7KQnV-57Sn8

HienHoaPham’s Profile PhotoHòa
^^ Hehe, đề cử cho cậu search về Đức Vân Xã nam đoàn và nghe tướng thanh của mấy ổng luôn nhé: giảm xì trét và giải trí vô cùng.
Bài này có tên là Kính Ngô Huynh của Trương Cửu Linh và Vương Cửu Long hát. Bản vietsub cậu có thể xem ở đây.
https://www.youtube.com/watch?v=uxCmakxgoi8Nhokcungdau’s Video 169795318996 uxCmakxgoi8Nhokcungdau’s Video 169795318996 uxCmakxgoi8
Kèm thêm cho cậu một bài hát khác cũng của Đứa Vân Xã nhưng người hát là Mạnh Hạc Đường và Châu Cửu Lương luôn nhé. Bài có tên là Cùng nhau.
Bản vid gốc này mình thấy khá hay.
https://www.youtube.com/watch?v=cojO_VK-Jp0Nhokcungdau’s Video 169795318996 cojO_VK-Jp0Nhokcungdau’s Video 169795318996 cojO_VK-Jp0
Bản vietsub dành cho cậu.
https://www.youtube.com/watch?v=FfyGIhHoUjcNhokcungdau’s Video 169795318996 FfyGIhHoUjcNhokcungdau’s Video 169795318996 FfyGIhHoUjc
Chúc cậu nghe nhạc vui vẻ, cảm ơn vì đã ghé qua.

Dạo này hậu covid lười yêu thật cậu à, hôm qua trong một ngày tớ đã làm chuỗi streak từ chối tình cảm hai người trong một row, nghe xanh rờn hen

Fascinate_Butterfly’s Profile PhotoThuần Khanh
Chậc, khi đọc mấy ask cậu gửi, thấy cậu tự dưng dịu dàng thế này, suy nghĩ đầu tiên của tớ đúng là tới công chiện thật rồi. Cố gửi cậu cái tin rồi nay xem kĩ lại đây 🥩
Tui vẫn khỏe như trâu, vẫn thèm ăn ngon, muốn ngủ ngon, thích đi chơi và cuồng làm việc. ¯\_(°ᴥ°)_/¯
Tui vừa ghi lại, một trong những triệu chứng mới sau covid là lười yêu. Lúc đầu đợt dịch tớ cũng dính do ông anh tớ đi tình nguyện, mà tớ chả có triệu chứng gì cả, tớ cũng hiếm khi bệnh gì cả .-.
Nếu là Khanh thì tớ cũng không nghi ngờ mấy trai mưa xếp hàng dài. Còn Khanh không ra khỏi giường nổi thì tui cũng không nghi ngờ, chắc không phải do covid đâu * e hèm* 🐷
Mà sẽ không sao đâu, sẽ phải lên công ty lại, lại có thể đi ăn steak mỗi cuối tuần, uống trà sang chảnh, đi chơi đẹp rạng ngời thôi. Tim tui tặng Khanh là thấy Khanh trở lại thôi, tự bà nghĩ đấy là tiếp động lực cho sự lười đấy chứ :00000
Âii, nhớ dai dị, thế Khanh của hiện tại đã hoàn hảo chưa? Khanh của ngày xưa nam tính phết ấy chứ, hào sảng, tự tin, mãnh liệt. Tui chỉ mong Khanh sẽ được cân bằng tốt hơn, để không phải mệt mỏi :3
Chậc, mấy ask trước làm tui nhớ lúc đầu dùng ask, Khanh đúng là người thứ 4 tui follow ở ask luôn (chưa kể bao lâu ask ẩn nhau nữa). Chậc, nếu Khanh là nam thật thì chắc tui cũng thích Khanh luôn cho rồi, có lúc quẩy banh thế giới, có lúc ngồi lặng lẽ uống trà thích phết. (⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)⁄
Chỉ lần này tui bị trễ tí, hứa những lần sau đều sẽ trả lời tốc độ luôn. Có việc gì đều có thể nhắn cho tui (để tui còn có dịp chọc Khanh). Khanh tối ngủ ngay và ngon :3
https://www.youtube.com/watch?v=NLphEFOyoqMYunero_II’s Video 172692146285 NLphEFOyoqMYunero_II’s Video 172692146285 NLphEFOyoqM

View more

Yunero_II’s Video 172692146285 NLphEFOyoqMYunero_II’s Video 172692146285 NLphEFOyoqM

em có bao giờ muốn bắt đầu 1 thứ gọi là yêu xa khong ?

Em luôn, cho em hỏi người hỏi là chị hay anh ạ? Lúc em nhận được ask này đúng bất ngờ luôn ý .__.
Câu hỏi này quá dễ khiến một người nhạy cảm như em hiểu rằng là một lời tỏ tình, cơ mà mặt lý trí của em cứ khăng khăng chỉ là một câu hỏi về quan điểm chung của em thôi. Thế nên, em nghe theo lý trí vậy. (ง ื▿ ื)ว
Em không có phân biệt yêu xa hay gần, khoảng cách địa lý đối với em chỉ là một yếu tố trong hiện thực. Còn em yêu là cảm giác, nó sẽ không bị ảnh hưởng bởi định luật như kiểu càng xa thì lực hút càng nhỏ đâu. Cơ mà, điều em quan tâm, là liệu em có thể thật lòng đem lòng yêu một người em chưa bao giờ gặp mặt trực tiếp không? Để em yêu một người chỉ qua những lời nhắn nhủ có lẽ là khó. Em muốn ngửi mùi của người đó (thật ý, em khá nhạy cảm với mùi), em muốn thấy những cử chỉ vô ý của họ, em cũng muốn xem cách họ đối xử với những người, những thứ xung quanh, cả với bản thân người đó. ( 〃▽〃)
Và ngay cả khi lý trí em cứ bảo mày mà dám yêu lần nào nữa tao sẽ ngừng hoạt động đấy. Nhưng em biết con tim em sẽ chẳng thèm nghe đâu, nó sẵn sàng đập nhanh đến phát hỏa nếu gặp đúng đối tượng, đúng thời điểm. Cơ mà không sao, nếu em không còn tôn trọng cảm xúc thì em cũng không còn là em nữa nhỉ (ノ∀`🍎)
Thôi thôi, cái chủ đề này thật quá đau đầu, tối chủ nhật nên chill một tí chứ anh/ chị nhỉ. Anh/ chị tối an thật nhiều (*≧∀≦*)
https://www.youtube.com/watch?v=9Gq9N-sPdYgYunero_II’s Video 172525145709 9Gq9N-sPdYgYunero_II’s Video 172525145709 9Gq9N-sPdYg

View more

Yunero_II’s Video 172525145709 9Gq9N-sPdYgYunero_II’s Video 172525145709 9Gq9N-sPdYg

Hi anh, ngày em vào năm nhất thì anh đã ở năm 4 rồi. Lúc đó em có ask hỏi anh linh tinh hi. Thoáng cái giờ em cũng đã năm tư. Thời gian qua nhanh quá luôn anh nhờ, không biết dạo này anh có ổn không ạ, ngành của mình có làm anh vui không

Hi em, cái ask này làm anh deep mấy lần đây. Đối với anh, quá khứ luôn là vũng lầy anh cứ sơ sẩy mà rơi vào. Nó không khiến anh chìm xuống, anh cũng chẳng thể ngoi lên, buộc anh phải xem lại từng ký ức. Nó kiểu như có sự liên kết vô hình nào đó, ký ức này gợi lên ký ức khác, gương mặt khác, cảm xúc khác. ( 〃..)
Cơ mà, không sao cả, anh nhớ lại trong cả năm cuối, ký ức đẹp nhất với anh là lần diễn Xin chào K42 (Đính kèm cái clip ở cuối ask nà).
Buổi trưa anh diễn đúng cuồng, mấy anh chị em năm cuối ai cũng muốn bùng cháy hết mình. Mà đúng thật, sau đó, mọi người cũng vài lần diễn cùng nhau, chẳng còn đàn ca hát sướng, chẳng có vài lúc sống hết đam mê.
Đến buổi tối thì mưa 🌧️ (*σᴗσ)(ㅎᴗㅎ )|‸눈;)
Anh còn nhớ, lẽ ra tổ chức 1 tuần trước đó nhưng có bão nên dời lại. Ai ngờ hôm đó trời đẹp thì hôm nay lại mưa, thiết bị âm thanh, ánh sáng bị chập. Câu lạc bộ guitar được bảo lên câu giờ. Anh bắt nhịp 1 vòng hợp âm mà anh thấy hay hay, kiểu thế nào ở dưới lại hát luôn bài Có em chờ của Min cũng đúng vòng hợp âm đấy, cũng đúng buổi tối trời mưa và tắt đèn. Anh nổi hết cả da gà em ạ (〃 ̄ω ̄〃✨✨
Gửi em thêm cái link vô tình được ghi lại - https://www.facebook.com/yunero1206/videos/1302915976485872
Trở lại hiện tại, anh vẫn ổn, anh vẫn luôn vui vẻ, luôn thoải mái, không màng thế sự. Anh vẫn chưa có ý định làm đúng ngành, cho dù anh vừa lấy chứng chỉ đào tạo luật sư. Anh vẫn ở nhà tiếp tục bán văn phòng phẩm - thiết bị trường học cho gia đình. Anh cứ suy nghĩ có vài năm nữa thì mẹ anh cũng 70 rồi, anh đã quá hối tiếc khi bà anh mất khi anh cứ đinh ninh bà còn khỏe lắm. Ừm, thế đấy, mọi thứ vẫn rất tốt. 🐈
Thật sự thì có làm đúng ngành hay không cũng không quan trọng lắm, làm đúng việc em thích mới quan trọng. Cố gắng cháy hết mình trong công việc nha em, thử sức hết đi (*´∀`*)
Chúc em tối cuối tuần vui vẻ em nha. From Phus with love <3
https://www.youtube.com/watch?v=zMkgoIwlGx0Yunero_II’s Video 172524139885 zMkgoIwlGx0Yunero_II’s Video 172524139885 zMkgoIwlGx0

View more

Yunero_II’s Video 172524139885 zMkgoIwlGx0Yunero_II’s Video 172524139885 zMkgoIwlGx0

tôi vs ny yêu xa mấy tháng, chúng tôi hay cãi nhau do bất đồng quan điểm nhiều thứ. Dạo gần đây tôi có nc vs 1 bé khác có vẻ hiểu và hợp tôi hơn ny hiện tại. Có lẽ tôi nên ct ny để cả 2 có cs tốt hơn nhỉ

Ha ha. Bạn nghe thử câu chuyện này nhé!
Một cậu chàng nọ gặp một thiền sư và hỏi: “Con chán ny hiện tại quá, cô ấy cằn nhằn con quá nhiều. Bây giờ con đang muốn quen một cô gái trẻ đẹp khác ny con”.
Vị thiền sư bèn chỉ cho cậu thấy một ngọn núi phía xa xăm, hỏi cậu có thấy nó đẹp không, cuốn hút không. Cậu chẳng ngần ngại đáp ngay: “Đẹp ạ! Con thích nó lắm!”. Vậy là vị thiền sư hỏi cậu có muốn leo lên đó và chinh phục ngọn núi không? Cậu cũng chẳng ngần ngại trả lời đồng ý ngay.
Trong quá trình leo, cậu bỗng phát hiện đường đi gập ghềnh đá sỏi, leo dốc mệt mỏi khiến cậu thấy hối hận vì quyết định ban đầu. Đến lưng chừng đoạn đường, cậu thốt lên: “Ôi đường lên núi khó khăn quá, con bỗng thấy nó chẳng đẹp nữa”. Và cậu lại dành lời khen cho một ngọn núi khác ở phía xa.
Thiền sư nọ cười khẽ và đáp cậu:
- Con thấy không? Những gì thể hiện ở bề ngoài đâu phải bản chất của sự việc! Con muốn quen một con người mới, giống việc chinh phục đỉnh núi xa lạ, ban đầu hứng thú bao nhiêu, quá trình diễn ra khó khăn bấy nhiêu. Đến khi mệt nhoài, đến khi sắp thành công lại lỡ dở do bị thu hút bởi một ngọn núi khác. Con người không bao giờ biết đủ với những điều mình có. Cứ mải mê chạy theo những điều tuyệt mĩ bên ngoài mà quên mất rằng vốn dĩ bản thân đã có nó bên cạnh từ lâu…
* Chuyện mình kể lại theo trí nhớ ko dc tốt lắm và bằng lời văn ko dc hay lắm của mình nên có đôi chút khó hỉu, ngớ ngẩn. Nhưng đại ý muốn khuyên bạn rằng, nên biết yên phận, việc bạn quen và kiếm tìm niềm vui mới rồi cũng sẽ dẫn đến cãi vã, bất đồng quan điểm thôi. Có phải ban đầu ny hiện tại của bạn cũng rất giống cô gái cậu quen bây giờ ko? Đúng vậy, cô ấy thay đổi ra sao trong quá trình yêu đương không phải do bạn chưa đem đến cho cô ấy sự tin tưởng hay sao?

View more

Zel ơi, trong “lúc nào cũng là quá muộn” có đoạn: “thời gian nghìn năm vẫn đóng vai kẻ ác” Em không hiểu đoạn này lắm, Zel giải thích được không ạ?

Thời Xuân Thu, có một người tên Quý Trát, là con út của vua Ngô vương Thọ Mộng. Một lần, Quý Trát đại diện cho nước Ngô đi sứ đến nước Lỗ, trên đường đi có ngang qua nước Từ. Vua nước Từ là người hiếu khách, liền tổ chức yến tiệc để chiêu đãi Quý Trát.
Trong khi dùng bữa, vua Từ thường nhìn chằm chằm vào thanh bảo kiếm mà Quý Trát đeo trên người, mấy lần muốn nói nhưng lại không tiện mở miệng.
Quý Trát là người thông minh nên chỉ liếc mắt đã hiểu thấu lòng vua Từ, định tặng lại thanh bảo kiếm cho vua nước Từ. Nhưng dựa theo lễ nghi mà nói, khi đi sứ nước khác cần phải đeo bảo kiếm, đây là một sự tôn trọng cũng là lễ tiết. Vậy nên, Quý Trát đã tự hứa trong lòng mình rằng: “Đợi khi đi nước Lỗ trở về, nhất định ta sẽ tặng lại thanh bảo kiếm này cho vua Từ”.
Sau hơn 1 năm ở nước Lỗ, Quý Trát bắt đầu trở về nước và cũng không quên lời hứa tặng lại thanh bảo kiếm cho vua nước Từ. Đáng tiếc là khi trở lại Từ quốc, thì vua nước Từ đã qua đời. Quý Trát liền đem thanh bảo kiếm treo lên cây chỗ mộ của vua Từ.
Đoàn người tùy tùng đi theo ông vội ngăn cản và nói: “Chủ nhân, thanh bảo kiếm là quốc bảo của nước Ngô, sao có thể tùy tiện đem tặng cho người khác? Huống hồ, ngài cũng chưa từng hứa sẽ tặng cho ông ta, mà cho dù có hứa tặng, thì bây giờ vua Từ cũng đã qua đời, cũng đâu cần phải treo kiếm ở lại đây chứ?”.
Quý Trát nghe vậy liền trả lời: “Lần trước trong lúc nói chuyện cùng với vua Từ, ta không tặng bảo kiếm cho ngài là vì ta còn phải có nhiệm vụ đi sứ nước Lỗ. Nhưng trong lòng ta sớm đã hứa sẽ tặng nó cho vua Từ rồi.
Đã hứa rồi, sao có thể vì vua Từ đã mất mà lừa gạt lương tâm của mình đây? Hơn nữa, ta là công tử và sứ giả của nước Lỗ mà lại không coi trọng chữ tín, nếu như điều này truyền đi thì đâu còn mặt mũi nào mà đối mặt với mọi người? Người khác sẽ nhìn chúng ta như thế nào?”
Hành động này của ông khiến thần dân nước Từ ai ai cũng ngợi ca, họ còn sáng tác một ca khúc để ca tụng về ông. Cũng từ đó câu chuyện “Quý Trát treo kiếm” được lưu truyền cho đến thời nay.
Vai của thời gian, từ xưa đến nay, vẫn hầu hết là khắc nghiệt, nói nghìn năm đóng vai kẻ ác là vậy.

View more

Anh có tham vọng không ạ? Anh có nghĩ là mình cần có sự tham vọng, cầu tiến trong cuộc sống ko ạ, thay vì chỉ mong một cuộc sống yên bình ạ?

Iamoaht’s Profile PhotoAn Hoàng
Vậy em có tham vọng không ạ? Em có nghĩ là mình cần có tham vọng hay cầu tiến trong cuộc sống gì đó, thay vì chỉ sống một cuộc sống yên bình không? (´ω`*)
Anh không muốn suy đoán lý do em hỏi anh câu này đâu. Nhưng nếu em đang có mâu thuẫn trong chính suy nghĩ của em hay trong suy nghĩ giữa em và những người khác thì anh xin phép được hỏi em vài điều nho nhỏ này? ( *∵* )
Nếu em biết được anh hay tất cả mọi người quan điểm, và nó lại trái ngược với em thì liệu em có dám sống trái ngược với mọi người, với điều mà em tin rằng là hợp với em, là đúng đắn không?
Nếu thứ gọi là tham vọng, khát vọng, cầu tiến được đem lên bàn cân với cuộc sống bình yên thì liệu bên nào sẽ nặng hơn?
Nếu một người sống một cuộc sống yên bình thì liệu họ có tham vọng, có khát vọng và vẫn sống như thế không?
Và liệu thế giới, liệu vũ trụ này sẽ đối xử khác nhau với một người có tham vọng và với một người sống một cuộc sống bình yên không?
Tham vọng thì không dám, anh vẫn luôn cố gắng để thành lập một nơi trợ giúp pháp lý (và kèm theo tâm lý nếu có thể) cho người chưa thành viên ở Việt Nam. Tuy nhiên, hiện tại, anh vẫn đang sống một cuộc sống khá là yên bình. Anh làm việc từ 7h sáng đến 7h tối, 7 ngày trong tuần, không nghỉ lễ và mọi thứ với anh xem là bình yên. Anh cũng vừa có bảng điểm tổng hợp chứng chỉ đào tạo luật sư và cũng sắp đi tập sự luật sư. Và anh nghĩ mình cũng sẽ học thêm văn bằng 2 hay chứng chỉ khác nữa. Thực sự thì anh không thấy cuộc sống mình có gì bấp bênh, hay trong tâm anh không có gì bấp bênh. ٩(◕‿◕)۶
Nếu em có tham vọng cũng tốt, muốn sống an yên cũng tốt, anh đều ủng hộ em. Cùng lúc đó, anh muốn em vui vẻ với cuộc sống, không phải hối tiếc, không cần một lúc nào đó tự nghi ngờ bản thân với quyết định này *YOLO* (*≧∀≦*)
Thương em, cố lên em ạ <3
https://www.youtube.com/watch?v=-ZvsGmYKhcUYunero_II’s Video 172256234861 -ZvsGmYKhcUYunero_II’s Video 172256234861 -ZvsGmYKhcU

View more

Yunero_II’s Video 172256234861 -ZvsGmYKhcUYunero_II’s Video 172256234861 -ZvsGmYKhcU

Bạng thân đã có ny :))))

Bạn thân có người yêu rồi từ từ nó cũng sẽ nhạt nhẽo với mình. Nhưng đừng giận nó mà hãy chúc phúc cho nó bạn nhé!
Ai rồi cũng bị con quễ tình yêu nó quật, đời mà ai biết được chữ ngờ...

Đã từng mặc kệ mọi lời nói để đi theo con đường mình chọn, nhưng sau n+1 lần thất bại, tự nhiên thấy nghi ngờ về những lựa chọn của mình, rồi mỗi ngày trôi qua lại nằm dài với những suy nghĩ không lối thoát, không dám hành động nữa, ai cho mình xin 1 chút động lực đi, nên dừng lại hay tiếp tục đây?

anhcuong110i’s Profile PhotoPhan Mạnh Cường
Khi bạn muốn ngừng cố gắn hãy nghĩ về lý do khiến bạn muốn làm đạt được mục tiêu này. Nghe hơi lý thuyết, nhưng nếu không làm được thì hãy mãnh dạng tử bỏ, chọn một việc làm một việc cho tới cùng. Đừng ngại từ bỏ khi nó không còn hợp với mình nữa, liệu sau này không nuối tiếc thì hãy bỏ.

Are you getting weird anon questions?

Viết đây để ghi nhớ bản thân những ngày qua xuống tinh thần thế nào. Một ngày phải làm việc tới 25h. Mệt mỏi, chán chường và dù có nói thì vẫn không thể giải quyết được.
Hôm nay là một ngày bất ngờ. Làm mất chìa khóa xe, bất lực. Nhờ rất nhiều người mà mình đã về đến nhà. Trong đó không có gia đình.
Mỗi ngày suy nghĩ sống làm gì, vui làm gì, ở đây để làm gì. Chỉ có một ý thức mãi hiện hữu: hãy biến mất, tan thành mây khói.
Sợ hãi, gồng gánh mọi thứ và cảm thấy chỉ có một mình. Luôn là một mình. Mình cho rằng mình cho đi và mình cũng xứng đáng nhận lại với những gì mình cho đi. Chỉ cần ở bên mình lúc cần. À nhưng quên mất, mỗi người là một cá thể nên mình có thể cho đi nhưng đáng tiếc mình không nhận lại được như vậy. Đáng chết, đáng chết và đáng chết
Are you getting weird anon questions

11 : 59 - 02/03/2022

Hôm nay em nhận ra một số việc mà bấy lâu nay em cứ ngỡ em hiểu rất nhiều nhưng hóa ra em chẳng rõ được bao nhiêu..
Khi ai đó có tình, họ sẽ moi móc tâm can ra cho ta thấy.
Khi ai đó có tình, những chuyện họ kể sẽ là cuộc sống của bản thân để đối phương hiểu cuộc sống của nhau. Để cùng nhau cảm thông, chia sẻ.
Khi ai đó có tình, nói ít hay nhiều không quan trọng, quan trọng là từng câu chữ đủ để cả hai ấm lòng.
Và hơn thế nữa, khi ai đó thích một ai đó, mấy chuyện chia sẻ cho nhau một ca khúc hay một bức hình nó chẳng phải việc gì quá to tát.
Chuyện tình hôm nay em thấy, họ nói với nhau nhẹ nhàng lắm. Chỉ đơn giản là những dòng quan tâm thôi. Họ chỉ nói ngắn gọn trong năm bảy từ mỗi dòng tin nhắn, ấy vậy mà vẫn đủ hiểu họ đang quan tâm và chia sẻ về cuộc sống cho nhau nghe.
Tình cảm của họ thật nhẹ nhàng. Họ yêu thương nhau không phải hành nhau tới hai ba giờ sáng. Họ chỉ nói vừa đủ. Mệt là bảo nhau mệt, xin phép đi ngủ sớm. Bận là nói với nhau, anh bận, em có chút việc, xíu anh/em trả lời sau nhé.
- “Em gọi anh à?”
- “Không, em bấm nhầm thôi bác”
- “Thú nhận đi, cô nhớ tôi đúng không?”
- “Bác đoán xem” – “Thế bác có nhớ em không?”
- “Lúc nào bác cũng nhớ em hết”
- “Em ơi, hôm nay bác mệt quá"
- “Em ơi, bác đi ngủ trước nhé”
- “Bác ngủ đi”
- “Vângggg”
Vậy là họ thương nhau..
Hóa ra chuyện tình cảm chỉ đơn giản như thế. Chẳng cầu kì hoa mĩ, chẳng gióng trống khua chiêng, chỉ cần cả hai hiểu trong lòng có nhau.
Hóa ra, một người thương một người lại có thể dịu dàng đến thế..
Cát.

View more

11  59  02032022

sẽ ổn thôi, nếu bạn yêu một người không yêu bạn. miễn là họ xứng đáng để bạn làm như thế. miễn là họ xứng đáng với tình yêu của bạn

"Năm tháng ấy vì một người nói thích màu xanh mà đem lòng yêu luôn cả bầu trời".
Mình có nghe người ta bảo, thích một người chính là thích tất cả mọi thứ về người đó.
Nhưng "tất cả" đó đôi khi thật khiến người ta tổn thương, dẫu biết là mình chẳng thể đòi hỏi thêm được, nhưng nó thật đau, cũng thật buồn.
-
Dạo này mình hay kể cậu nghe về những món ăn.
Cậu bảo mình như hêuuu vậy, suốt ngày toàn ăng nhăng nhăng, không thì cũng ngủ miết, chết đi được, mồm bao giờ cũng đói đói đóiiii, thế mà sao ăn không mập thế, như que tăm á.
Cơ mà, thật vui vì cậu vẫn nhớ những gì mình bảo, là, mình thích đồ ngọt, ngon, mình thích socola ngọt.
Khoảng mấy buổi đầu đi học, cậu tự nhiên nhắn bảo mình muốn ăn socola không, sau đó mình tưởng đùa nên bảo, có thì mang cho tao nhé. Ai ngờ, cậu mang thiệt.
Cậu tặng mình một viên socola ehe, tiếc là socola đắng, mình kiểu jztr, đắng khủng không hiểu sao mày tặng tao luôn áaa. Cậu cười mình, bảo cái đó làm từ cacao nguyên chất đó, hứa hẹn các kiểu dỗ dành bảo thôi được rồi, lần sau mua đồ sẽ lựa socola ngọt cho mình ăn. =))))))
Mình tin thiệc, chỉ là không biết cái "lần sau" này phải chờ bao lâu thôi. T^T
Cậu còn có tật xấu là suốt ngày chụp lén mình, để lại cho mình quá trời tấm ảnh để đời trời ạ, đến lúc mình đòi chụp lại thì cứ quay mặt như flash ấy, lia cam mệt chết luôn nhưng có được đâu, đúng là đồ tồyyy mà, nhưng chả hiểu sao mình lại thấy đáng iu chứ, mình bệnh thật sự. =))))))
À, còn nữa, mình nhớ mãi mình ở tầng 4 ký túc xá, nhưng lúc đó nhờ cậu mua nước cậu lại đem tận nơi cho mình luôn hehe, cậu bảo mệt chết đi được, sau đó lủi nhanh quá mình chả kịp đưa tiền, cậu bảo cậu bao mình =))) ủa vậy là sao má? Thứ kì cục này ủa alo bé ơi.
-
Cậu đẹp trai quá ạ, thề.
Đáng yêu lắm, nhưng cậu vẫn tồy cực, vậy nhe. Mình thích cậu.

View more

sẽ ổn thôi nếu bạn yêu một người không yêu bạn miễn là họ xứng đáng để bạn làm

ĐỀU LÀ BỊ ĐÁNH BỊ MẮNG, TẠI SAO LÚC TRƯỚC TRẺ EM KHÔNG CÓ VẤN ĐỀ VỀ T.ÂM LÝ, MÀ TRẺ EM BÂY BÂY GIỜ LẠI CÓ NHIỀU VẤN ĐỀ VỀ T.ÂM LÝ NHƯ THẾ?

Ơ tại sao á? Tại vì thế giới này càng ngày càng xấu xa, mà cậu biết thứ khiến nó trở nên xấu xa là gì không? Chính là những con người xấu xí như cậu đó.
Câu hỏi của cậu, không biết cậu thấy thế nào, riêng mình cảm giác kinh tởm thật sự, không hiểu sao cùng là con người nhưng lại có thể phát ngôn ra một câu thiểu năng đến vậy nhỉ? Làm sao cậu biết trẻ em lúc trước không có vấn đề về tâm lý? Cậu có khả năng du hành thời gian về 10, 20, hay 100 năm trước để đọc suy nghĩ của người ta hả? Hay cậu có siêu năng lực có thể cảm nhận được người ta vui hay buồn, tổn thương hay không? Nếu cậu có, ừ mình thua, cậu tuyệt lắm. Nhưng nếu cậu không, ơ thế cậu lấy cái gì để chắc chắn là trẻ em lúc trước không có vấn đề tâm lý gì khi bị đánh, bị mắng thế ạ? Ôi thân ái ơi cho mình mạn phép hỏi cậu là đấng, hay là thần? Cậu đã thở ra một câu ngu ngốc chưa từng thấy đó người ơi.
Tuy thế, câu hỏi của cậu thật sự giúp mình nhận ra nhiều thứ: thế giới này ngoài sự tốt đẹp thì còn có những góc tối khác, mà mấy "góc tối" này xấu xí đến lạ. Ấy vậy, vẫn có những người tình nguyện đứng trong bóng tối đen ngòm như thế, chả bao giờ chịu ra ngoài thứ "lãnh thổ" đáng xấu hổ của mình để thưởng ánh mặt trời. Họ chui rúc trong những lý luận sáo rỗng; họ đặt ra những câu hỏi ngớ ngẩn, quá quắt; họ sống chỉ nghĩ đến chính mình; họ ích kỉ, nhưng luôn tự cho là mình hiểu biết thâm sâu, bảo thủ và chả bao giờ chịu tiếp nhận những tốt đẹp.
Cậu biết không, họ sẽ chẳng bao giờ thấy được vẻ đẹp chân chính của thế gian, bởi họ đâu thể nhìn ra thế nào là ấm áp của "cảm thông" và "thấu hiểu".
Đằng ấy à, cậu chính là một trong những con người như thế.
Họ, chính là những con người như cậu.
Thân ái, đêm an lành, đầy yêu thương đến cậu ha.

View more

ĐỀU LÀ BỊ ĐÁNH BỊ MẮNG TẠI SAO LÚC TRƯỚC TRẺ EM KHÔNG CÓ VẤN ĐỀ VỀ TÂM LÝ MÀ TRẺ

Language: English