Ad ơi, e đang thấy bản thân tụt dốc không phanh. E chọn cách ngủ vùi rồi bỏ rơi tuổi trẻ. Năm nhất e năng nổ, tham gia này tham gia nọ, học hành cũng ổn. Mà năm nay, em lười k tham gia 1 thứ gì, tối thức đến 2,3h sáng, sáng thì ngủ đến trưa mới dậy. Rồi vác cặp đi học. Nó cứ thế diễn ra.
Giống giai đoạn đen tối của Ad quá :")
Muốn thoát khỏi cảm giác Zombie thì làm như sau:
Ngủ sớm để dậy sớm.
Ngủ sớm bằng cách nào?
Làm sao cho đến tầm 8-10h tối là buồn ngủ.
Hôm trước thức khuya thì hôm sau, (lúc buồn ngủ buổi sáng và chuẩn bị ngủ bù theo thói quen), đặt báo thức để chỉ ngủ 2 tiếng.
Cố hết sức để dậy sau 2 tiếng ngủ đó.
Dậy tập thể dục, tắm để tỉnh ngủ.
Chuẩn bị sẵn việc gì đó thú vị để làm trong vài tiếng.
Cơn buồn ngủ tiếp theo có thể kéo đến sớm vào buổi trưa hoặc chiều. Nếu thèm ngủ quá có thể ngủ nhưng chỉ ngủ 1 tiếng. Đặt chuông báo thức và phải dậy ngay khi chuông reo. Cố gắng toàn tập để chiến thắng bản thân vì lần đầu luôn là lần siêu quan trọng.
Làm tiếp việc gì đó yêu thích.
Đến tối, cơn buồn ngủ sẽ đến. Cưỡng lại đến tầm 9-10h tối là được thả lỏng chìm vào giấc ngủ rồi.
Não quen với 2 tiếng chuông báo thức trước đó sẽ khiến em tự tỉnh dậy sớm sau nhiều tiếng ngủ sâu.
Tập vài hôm như vậy là em tìm lại được cảm giác dậy sớm.
Nhưng còn một cảm giác khó chịu hơn, cốt lõi hơn là "Dậy sớm để làm gì?"
Giấc ngủ đôi khi để ta trốn tránh ngày mới.
Để không trốn tránh nó thì lại phải tìm tiếp cảm giác mới mẻ trong mỗi ngày. Tìm những việc, những sự tập luyện để mỗi ngày đều có thứ cần làm, phải làm đều đặn. Nếu nhờ được ai đó nhắc mình việc này thường xuyên thì rất tốt.
Chạy bộ, bơi, đá bóng là 3 thứ phổ biến :")
Muốn thoát khỏi cảm giác Zombie thì làm như sau:
Ngủ sớm để dậy sớm.
Ngủ sớm bằng cách nào?
Làm sao cho đến tầm 8-10h tối là buồn ngủ.
Hôm trước thức khuya thì hôm sau, (lúc buồn ngủ buổi sáng và chuẩn bị ngủ bù theo thói quen), đặt báo thức để chỉ ngủ 2 tiếng.
Cố hết sức để dậy sau 2 tiếng ngủ đó.
Dậy tập thể dục, tắm để tỉnh ngủ.
Chuẩn bị sẵn việc gì đó thú vị để làm trong vài tiếng.
Cơn buồn ngủ tiếp theo có thể kéo đến sớm vào buổi trưa hoặc chiều. Nếu thèm ngủ quá có thể ngủ nhưng chỉ ngủ 1 tiếng. Đặt chuông báo thức và phải dậy ngay khi chuông reo. Cố gắng toàn tập để chiến thắng bản thân vì lần đầu luôn là lần siêu quan trọng.
Làm tiếp việc gì đó yêu thích.
Đến tối, cơn buồn ngủ sẽ đến. Cưỡng lại đến tầm 9-10h tối là được thả lỏng chìm vào giấc ngủ rồi.
Não quen với 2 tiếng chuông báo thức trước đó sẽ khiến em tự tỉnh dậy sớm sau nhiều tiếng ngủ sâu.
Tập vài hôm như vậy là em tìm lại được cảm giác dậy sớm.
Nhưng còn một cảm giác khó chịu hơn, cốt lõi hơn là "Dậy sớm để làm gì?"
Giấc ngủ đôi khi để ta trốn tránh ngày mới.
Để không trốn tránh nó thì lại phải tìm tiếp cảm giác mới mẻ trong mỗi ngày. Tìm những việc, những sự tập luyện để mỗi ngày đều có thứ cần làm, phải làm đều đặn. Nếu nhờ được ai đó nhắc mình việc này thường xuyên thì rất tốt.
Chạy bộ, bơi, đá bóng là 3 thứ phổ biến :")