Là địa ngục trong tâm mỗi người. Nó dìm chết mình nhanh hơn bất cứ điều gì. Có đôi lúc, mình đã nghĩ rằng mình không thể vượt qua nơi khủng khiếp ấy, đi qua cái cảm giác tồi tệ ấy. Minhd từng vùng vẫy một cách bất lực trong hố sâu tuyệt vọng, từng chìm dần trong đầm lầy áp lực tự mình tạo ra cho chính mình, từng vừa khóc vừa cười giữa đêm một mình, từng phải cố gắng đến mệt nhoài để thoát ra khỏi trạng thái tiền tự kỉ, và hàng tỉ những chuyện tệ thật tệ khác. Sau tất cả, mình nhận ra một điều, địa ngục là tự tâm mình tạo ra, sinh ra từ những áp lực, những kí ức thật buồn mà mình không có cách nào xoa dịu nỗi đau của nó, cái thứ mà mỗi ngày mình đều nhớ lại, đều cắn xé tâm can mình.
Nhưng mà, mọi thứ đều sẽ ổn phải không nào. Và mình cũng ổn, mình ổn dần với sự quan tâm của những người luôn yêu thương, săn sóc và để tâm mình, mình dần ổn với sự nâng niu, bảo bọc của mọi người. Mình của bây giờ là em bé đáng iu nhắng nhít được mọi người yêu thương, biết ơn mình của những ngày xưa đã luôn cố gắng vùng vẫy thoát ra khỏi hố sâu tử thần ấy.
Chúc chúng ta, sẽ tìm được những người nắm tay mình đi qua những ngày tháng thật tệ như thế. Yêu thương 😘
View more