From : B-2211
To : W-1112
"Anh và em,
Quấn quít bên lửa hồng.
Bên tai rì rào sóng vỗ.
Trong ta là mối tình nồng đượm,
Đang tí tách,
Tí tách cháy.
Ta kể nhau nghe mấy chuyện trên trời dưới đất,
Mấy chuyện tưởng như tầm thường nhất.
Nhưng
Đó đơn giản là những điều ta trải qua,
Là tất cả những gì ta cần,
Và mối tình này cần.
Anh ôm em
Vòng tay rộng lớn siết chặt lấy bờ vai mỏng manh
Em nói 'Lạnh quá'
Em đưa tay hơ gần ngọn lửa
Những ngón tay thon dài cũng có nhiều vết chai sạn
Lửa vẫn tí tách cháy
Anh thì đang mơ đến một ngày được đeo nhẫn vào bàn tay ấy
Bàn tay anh đã bao lần siết chặt
Im lặng...
Anh, em, và tất cả mọi âm thanh đều nhường chỗ cho tiếng sóng đập vào bờ cát trắng."
Bài thơ này anh viết tặng em, vào một ngày vẫn bình thường như bao ngày khác. Anh chỉ cho em xem đoạn đầu tiên, vì anh muốn đợi đến ngày mình ngồi cùng nhau bên đống lửa giữa biển đêm. Lúc đó anh sẽ đọc cho em nghe. Ý thơ cũng rất lộn xộn, chả đâu vào đâu nhưng nó chất đầy nỗi nhớ của anh, tình thương của anh, anh hi vọng em sẽ thích nó.
Anh giờ đây vẫn mong chờ đến ngày được đọc cho em nghe. Hôn em cái hôn tạm biệt, để em ngủ trong lòng anh. Còn anh, thì vẫn ngồi ngắm biển đêm, nghĩ về những dự định trong tương lai cho anh, và cho em. Nghĩ về ngày mà những đứa con của anh sẽ gọi em là mẹ (cười).
Lâu rồi mình không gặp nhau, tin nhắn cũng thưa dần. Chắc là do em bận quá. Không sao, anh có thể chờ. Anh chỉ muốn hỏi em
Dạo này em ổn không?
Em có còn thức khuya như trước?
Bé ngoan có ăn uống đầy đủ không đấy, hay là lại bỏ bữa nữa rồi?
Anh nhớ em quá. Bao giờ thì em về?
Hay là mình gặp nhau một chút được không?
Em có còn gặp ác mộng không? Liệu có còn giật mình thức dậy giữa đêm khuya rồi thức luôn tới sáng?
Em sống có tốt không?
À, anh vừa nhớ ra một chuyện...rất quan trọng
Thật sự...rất...quan trọng.
Chuyện là...
Hình như...mình chia tay rồi...
................
Hạnh phúc như cơn sóng vỗ. Lúc gần lúc xa. Lúc tưởng chừng như đang trước mặt, lúc lại giống hành tinh nào trong dải thiên hà.
Chỉ là trong hình bóng mỗi người luôn có 1 ngôi sao bắc cực. Ta dùng nó để dẫn đường trong những ngày mưa. Ta dùng nó cho những ngày tối trời, nắng tắt và xung quanh chỉ còn lại sương mù cùng những bóng cây.
Những mối tình hao gầy lẫn những ngày nắng tắt. Biết rằng bạn đã tới đây gửi gắm lời này thì cũng như là một bước ngoặt khác trong đời. Người ta không biết mình nhớ cho đến khi cách xa, không biết mình yêu cho đến khi đã chia tay, sự đời thường vậy.
Mong thời gian sau bạn vẫn nhớ đến cô ấy như cách bây giờ. Mong thời gian sau bạn sẽ vun đắp được một hạnh phúc như đã từng có với cô ấy, không còn phải viết lên những lời này, vào một thời điểm nào giống thế này vậy.
"It's gonna be another day with a sunshine".
Shin. [ Chuyện Của Hall ]
https://m.youtube.com/watch?v=hLLYo9hWZVEView more