Tuổi 15 cậu có gì ? Sự vui tươi, hồn nhiên hay an yên trong sự cô độc giốg như tôi... Tôi không hiểu sao tủi thân lắm, chẳnh ai làm tôi vui thực sự ngoài idol. Tôi chỉ cần nghe vài nốt nhạc dương cầm thì mắt đã ngấn nc nhưng kh khóc dc cậu ạ ! Đôi cánh tôi gãy mất rồi......
Tuổi 15 của mình à?
Có những ngày vui quên trời quên đất, nhưng đương nhiên cũng sẽ có những ngày mà mình chỉ muốn quên đi, chỉ muốn chôn vùi và ước rằng nó chỉ là mơ.
Giống như hôm nay. Và cả hôm qua nữa.
Nếu như lời cậu nói, chẳng ai làm cậu vui thật sự ngoài idols, thì khá đáng lo ngại. Cậu nên tìm một người bạn, đủ tin tưởng để nói hết ra. Hôm qua, mình buồn đến mức chỉ muốn chết đi. Lúc ấy, Duy bảo, thôi, mày khóc đi, khóc xong là ổn. Thế đấy.
Không có thì lấy gấu bông cũng được, như mình này.
Cậu cũng nên tạo cho mình những thói quen tĩnh lặng một chút, như viết, hoặc đọc. Sách có thể làm cậu vui. Mình cũng vậy.
Khi nào buồn, cứ đến tìm mình, mình luôn ở đây.
Nhưng xin lỗi, vì đã để ask cậu tới tận bây giờ :)
Có những ngày vui quên trời quên đất, nhưng đương nhiên cũng sẽ có những ngày mà mình chỉ muốn quên đi, chỉ muốn chôn vùi và ước rằng nó chỉ là mơ.
Giống như hôm nay. Và cả hôm qua nữa.
Nếu như lời cậu nói, chẳng ai làm cậu vui thật sự ngoài idols, thì khá đáng lo ngại. Cậu nên tìm một người bạn, đủ tin tưởng để nói hết ra. Hôm qua, mình buồn đến mức chỉ muốn chết đi. Lúc ấy, Duy bảo, thôi, mày khóc đi, khóc xong là ổn. Thế đấy.
Không có thì lấy gấu bông cũng được, như mình này.
Cậu cũng nên tạo cho mình những thói quen tĩnh lặng một chút, như viết, hoặc đọc. Sách có thể làm cậu vui. Mình cũng vậy.
Khi nào buồn, cứ đến tìm mình, mình luôn ở đây.
Nhưng xin lỗi, vì đã để ask cậu tới tận bây giờ :)