@thuxx_trang

Mee

❤️ Likes
show all
SSamStorm’s Profile Photo NguoiCaHatThoiMatThe’s Profile Photo silver_251’s Profile Photo LammmLuc’s Profile Photo TrAngsNgos’s Profile Photo nguyenthithuyboo’s Profile Photo linhhchii291’s Profile Photo KieuDung97’s Profile Photo Yunero_II’s Profile Photo
🔥 Rewards
show all
Yunero_II’s Profile Photo

Latest answers from Mee

" Ngắm tuổi trẻ quay cuồng trong tĩnh lặng "

Thời gian chẳng hề chữa lành mọi thứ!
19:36
Thời gian chẳng hề chữa lành mọi thứ, chỉ có mạnh mẽ dần lên để mà đối diện với bản thân mỗi ngày, mới cho người ta sức mạnh để gọn gàng xếp lại quá khứ mà bước đi.

Cô ấy có một gia đình không được hạnh phúc.

Tôi nhớ có một lần, mẹ ôm cô ấy vào lòng, ghì thật chặt và thốt lên bên tai " mẹ xin lỗi". Tiếng nấc đến nghẹn cả lòng rồi bật thành dòng nước mắt cứ thế rơi xuống. Hai tâm hồn đang bị tổn thương an ủi, vỗ về lẫn nhau theo cách như thế.
Cô ấy bảo, cô ấy cũng thương cha mình, người có vóc dáng đôi nét gầy gò, mái tóc đã sớm chấm nhiều sợi bạc... Người cha ấy quan tâm cô theo một cách kì quặc, khó hiểu, theo một quan niệm cứng nhắc, thậm chí là gò bó, kìm kẹp cô. Lúc nhỏ, vốn là một cô gái thích tự do, cô luôn thầm trách móc để rồi nhiều cuộc cãi vã làm hai người họ trở nên xa cách nhau. Lớn lên một chút, cô biết thấu hiểu, biết cảm thông, cô biết nói lời xin lỗi và im lặng nhiều hơn....
Thế nhưng... gia đình cô ấy lại càng ngày nhiều cuộc cãi vã hơn, hình ảnh bạo lực cứ hiện lên trước mắt cô, dần dần tình thương dành cho người cha đã chợt đỗ dồn về người mẹ tự lúc nào. Có lẽ là do đối phương không chịu đặt mình vào người khác để thấu hiểu, phải không? Người cha dù có la mắng, gây sự với cô, chẳng sao cả, ấy vậy mà lúc cha làm thể xác lẫn tâm hồn mẹ đau đớn. Cô gái ấy như mất hết kiểm soát, sự nhẫn nhịn... bởi cô ấy yêu mẹ, hơn tất thảy.
Cô ấy có một gia đình không được hạnh phúc. Những bữa cơm vui vẻ để có thể kể cho nhau nghe về một ngày dài, chúng ta đã vui hay đã mệt như thế nào...dường như là một điều xa xỉ đối với cô, nhưng cô vẫn không ngừng ao ước.
Tôi thấy cô gái ấy hay cười, tôi hiểu rằng đằng nụ cười ấy, cô đang cố che đi sự trống rỗng, những đau thương và thèm khát một tình yêu được nuông chiều, che chở...
_________________
Nếu gia đình không phải là điểm tựa, thì hãy lấy bản thân làm điểm tựa cho chính mình.

View more

A little girl

thuxx_trang’s Profile PhotoMee
Cô ấy không buồn và nhung nhớ nữa đâu!
Cô ấy đã gật đầu mỉm cười chào quá khứ...
Cô ấy tự mình thu về từng mảnh vỡ
Lặng lẽ âm thầm ngồi ghép nối thản nhiên
Dẫu biết chẳng bao giờ có thể vẹn nguyên
Và bình yên nơi này... cũng chưa về tới,
Cô ấy vẫn tin và vẫn hằng chờ đợi
Đến một ngày hạnh phúc sẽ đến bên
Cô biết bao điều đáng nhớ hơn quên,
Cô ấy nhủ lòng đừng nên cố chấp
Chỉ cần trái tim mình luôn chân thật,
Chẳng có ai thương, cô ấy tự thương mình
Book: "Những gì đã qua đừng nghĩ lại quá nhiều"

Tháng 9

thuxx_trang’s Profile PhotoMee
Một ngày...mưa nhẹ...
Sau một quãng thời gian rất dài chúng ta gồng mình chống chọi lại với cô đơn, ta khoác lên mình một tấm áo thật dày để người đời không thấu được trong ta, gió thổi lạnh buốt từng cơn từ trong lồng ngực. Có những nghĩ suy nằm tận sâu trong tâm trí, có những xúc cảm giấu kín nơi ngực trái, sau bao lâu dồn nén, kìm chặt, bỗng nó vỡ oà ra, không kịp giữ lại. Rồi ta chợt hoang mang, chênh vênh đứng giữa cuộc đời nhìn mọi người ấm êm, tay trong tay với người họ thương nhất, đi đi về về nơi cho họ bình yên nhất. Ta mới nhận ra ta chẳng có gì cả, một vòng tay, một lối về, ta chẳng có một thứ gì...
Ta thèm. Thèm cảm giác mỗi sáng mở mắt ra sẽ nhớ đến một người, mỗi tối trước khi đi ngủ đợi lời chúc ngủ ngon của một người, thèm cảm giác mỗi ngày đều ôm điện thoại để nói những lời yêu thương đến người ở đầu dây bên kia, thèm cảm giác mỗi tối đều gọi để kể cho người kia nghe tất cả vui buồn của mình ngày hôm nay, thèm cảm giác nhớ ai đến phát khóc, thèm luôn cả những giận dỗi, những cãi vã... những yêu thương.
Có lẽ, ta cô đơn quá lâu rồi.
( Huyền Anh )

View more

Đó là một câu chuyện buồn

"Tôi đứng ở sân ga nhìn xe lửa lao nhanh như bay, cảm thấy giống như mình đang đưa tiễn tuổi thanh xuân ấy. Những năm tháng ngây ngô đã vỗ cánh bay đi. Một khi đã đi sẽ không bao giờ quay trở lại"
" Chớp mắt một cái hóa thành kỉ niệm
Quay đầu nhìn lại hóa đã chia xa"
____
Cái gì đến cũng sẽ đến thôi, cậu nhỉ?

Hãy nói em nghe về những ngày cuối cấp được k ạ ?

Được chứ.
________
Những ngày cuối cấp trong cảm nhận của chị...
Một khúc thanh xuân, chị gửi lại ở nơi cấp 3 này, thật ra, nó êm đềm và bình lặng thôi. Chẳng phải sôi sổi, nhộn nhịp cùng đám bạn đặt chân đến nhiều nơi, cùng ăn, cùng chụp ảnh...mà chỉ là dạo quanh ở trường, ở chỗ học thêm, ở nhà, hay ở một nơi nào đó thân quen với vài đứa bạn, tán gẫu nhau về những mẫu chuyện. Cứ cười đùa, bàn với nhau mọi thứ. Bỗng chốc những lúc nhớ lại khi ấy, bất chợt làm chị tủm tỉm cười một mình vậy đó.
Nên khi sắp ra khỏi phải trường, chị không tiếc nuối đến mức cồn cào, thổn thức, đó chỉ là những khoảnh khắc nghĩ ngợi: "Mình sắp không còn là học sinh nữa. Ừ, đã đến lúc rời xa nơi này rồi".
Nhưng mà chị nghĩ, hiển nhiên, ai cũng tiếc nuối như thế, nhưng cách nó hiện lên có thể là mơ hồ hay rõ ràng, có thể là ngay lúc này hoặc ở một thời điểm nào đó trong tương lại. Dẫu sao, chúng ta cũng đã gắn bó cùng nhau 3 năm. Trong những ngày cuối, nhìn chỗ nào, nhìn ai cũng có nét dịu dàng, ấm áp đến lạ. Dù cho mai sau, những người bạn, những cuộc gặp gỡ, những buổi trò chuyện sẽ vơi dần, vơi dần đi.
Còn có những lúc như thế này, là cảm giác muốn nhanh chóng bước nhịp vào cuộc sống của riêng mình, muốn tự chủ bản thân hơn, ít bị ràng buộc hơn...gần giống như tò mò, háo hức của tuổi trẻ. Chị muốn rời xa. Lại có những khi, sợ cái bon chen, mệt mỏi ở ngoài kia, khiến mình e ngại, lo lắng. Chị muốn bám níu nơi này.
Hôm bữa, cô chị bảo " Cô chẳng gặp tụi bay thường xuyên nữa. Gặp nhau có bao nhiêu đâu. Không biết có nhớ cô không nữa". Chị biết, cô chị sống khá tình cảm nhưng cũng rất nhạy cảm, và đôi khi trẻ con nữa chứ ^^. Nghe cô nói, chỉ biết mỉm cười, lặng đi.
Bây giờ này, chị không có tiếc như lúc mà thi học kì xong nữa. Nhìn số ngày thi đếm ngược, chị chỉ có gấp gáp, lo lắng và hồi hộp thôi. Ngày càng rõ. Nguyện vọng cũng đã đóng gói, chuyển đi rồi, còn bản thân vẫn còn ở đây, để cố gắng hoàn thành tốt kì này.
38 ngày, đếm ngược....
_________
Chào em, chúc em buổi tối vui vẻ và có giấc ngủ thật ngon nữa nhé.
Chị lại viết dài rồi

View more

|10.05.19|

Bên lề bận rộn.
Một buổi chiều mùa hạ, nắng dịu êm.
Một tách cà phê, dăm ba câu chuyện
Thế là thành một buổi hẹn với bình yên.

[060519]

Ngồi học trong căn phòng nhỏ, gió thổi mát đều đều, trông ra cửa sổ lại nghĩ vài điều linh tinh. Bầu trời mà mình sắp bước ra thật rộng lớn khác xa với bầu trời an toàn quẩn quanh ở trường học, ở nhà...Chợt thấy tương lai có thật nhiều dự định. Chà, mình sẽ mua vài thứ, sẽ làm cái này, sẽ đi tới nơi ấy....
"Thanh xuân là một lần đi xa mãi không về.
Thanh xuân là một lần gặp gỡ mãi chẳng quên".
Thanh xuân chính là cuộc hành trình dài, càng đi xa càng không thể quay trở lại điểm xuất phát"

Language: English