@trangg212

Trangngng

Ask @trangg212

Sort by:

LatestTop

May 19

Post trước mình bảo nếu năm nay không đậu thì thôi năm sau mình sắp xếp vào Nha Trang ở. Nhưng kế hoạch là suy nghĩ trong đầu thôi vì sau đấy thầy bảo mình nộp sang Nhật rồi đi 1 năm đi.
Mình nộp rồi.
Và đồng thời ở waiting list của chương trình mà mình suốt 1 năm trời, bỏ rất nhiều cơ hội khác, cố gắng đến khi tưởng như chẳng thể thở nổi, mệt mỏi và khóc không thành tiếng biết bao lần.
Chẳng biết mọi thứ rồi sẽ về đâu, mình sẽ ở đâu vào tháng 10 năm nay.
Chỉ là mình thấy mất niềm tin vào mình ghê gớm, thấy đơn độc, những người mình yêu nhất cũng không tin mình. Nhưng mình vẫn đang gắng gượng, đâu thể bắt ai đó tin vào mình, nên mình cố tìm niềm tin ở chính mình, an ủi mình tiếp tục chờ đợi. Với nước mắt rơi mỗi đêm rồi sưng húp mỗi sáng vì hoang mang quá...
Mệt mỏi và stress, đơn độc nữa.
Trước nếu mệt và buồn, mình sẽ uống đồ ngọt, trà sữa chẳng hạn. Vậy là mình vui vẻ ngay lại. Nhưng giờ uống không thấy ngon nữa là hết cách chữa rồi. Rối loạn lo âu trở nên nặng nề hơn.
Nhiều lúc mình ước thời gian ngừng trôi 1 tí, để mình thở đã rồi hãy trôi tiếp được không :(

View more

+ 2 💬 messages

read all

Hi~

Lâu ko mò lên đây thì chỉ là vì mình quên mất pass và lười chưa đặt pass mới :)) không biết lần này nhớ được bao lâu -..-
Tuần trước mình có gặp MA, mình bảo MA là nếu lỡ mọi thứ ko đi theo kế hoạch mà mình mong chờ thì mình sẽ chuyển vào Nha Trang hoặc Bình Dương vào năm sau. Mình thấy ở Hn thế là đủ rồi.
Xong mặt MA kiểu "wtf, are you sure?" nhìn kiểu hơi thất vọng vì nghĩ mình ra sao thì cũng theo sự nghiệp research đến cùng ấy, ví dụ như năm sau mình apply lại chẳng hạn. Nhưng mình ko biết sao nữa, mình cảm thấy đi theo nghiệp research cũng có nhiều vấn đề, nghiệp này không chọn mình thì mình xin bán thân cho tư bản và sống một cuộc đời bớt tham vọng đi, và an bình, ở gần biển, một mình mình.

Turning 23

Hello Trang 23, trước khi cậu chính thức "già" thêm một tuổi thì cùng mình tổng kết năm 22 của cậu nhé!
Trang 21 nhắn mình thế này "...cố gắng hơn, chăm chỉ hơn thật nhiều!
Đừng từ bỏ ước mơ, hãy sống vì nó nhé!
Đừng sợ vì hành trình theo đuổi ước mơ có thể làm cậu đau, nhưng sẽ đau hơn nếu ước mơ chỉ trong tim mà chẳng bao giờ được thực hiện."
Năm vừa qua, mình đã sống chết thực hiện điều mà Trang 21 dúi vào tay. Mình đã chiến đấu đến cùng đấy!
Năm thứ 22 thật chẳng dễ dàng gì với mình, có rất nhiều chuyện xảy ra, để mình học được rằng "Hãy cố gắng hết mình và rồi dù điều gì xảy ra thì cũng sẽ không hối hận nữa! " Năm qua vô vàn sự kiện bất ngờ đã đến. Với người yêu kế hoạch như mình thì điều đó thật sự chẳng thoải mái tí nào. But everything happens for a reason, so just go ahead!
Năm qua mình khóc ít =)) nghe có vẻ tốt nhưng thật sự thì có những lúc mình mệt và buồn đến nỗi nước mắt chẳng rơi nổi, mình chỉ ngồi và đơ ra. Còn những lúc khóc thì khóc to và trước mặt người khác luôn ạ =)) Trước đây mình chỉ khóc một mình, âm thầm và lặng lẽ nhất có thể, đến khi mình siêu mệt và ngủ thiếp đi, thức dậy với đôi mắt sưng vù. Nhưng năm nay, mình đã khóc trước mặt bố mẹ, bạn bè, khóc òa lên và tốn kha khá giấy mỗi lượt.
Mình đã đi và trưởng thành thêm nhiều nhờ những bài học trong năm cũ, nhờ những ngày mình cố đứng vững trong lab dù muốn gục xuống luôn rồi.
Nhưng tất cả đã qua. Nhiều chuyện chẳng theo kế hoạch nhưng là một con người đam mê việc lên kế hoạch, mình đã lên thêm nhiều kế hoạch cho một việc =))) có back-up plan làm mình thấy ổn hơn, ít nhất là về tâm lý.
Năm qua sau khi lấy hb cuối cùng của đời sinh viên, tốt nghiệp thành công, BK đẩy mình ra cổng Giải Phóng, nhưng mình đã chui vào lại =)) giờ là học viên thạc sĩ.
Công việc như thế là đủ rồi. Giờ đến chuyện tình cảm =)) Năm vừa qua, bằng niềm tin mãnh liệt vào lời phán của thầy bói, tui đã gom hết dũng cảm để chủ động với crush ạ =)) má ơi thay vì từ từ bày tỏ hay bật đèn xanh gì đó thì tui làm người ta shock vì sau hai năm im bặt thì tui ngoi lên hỏi thăm anh ta 3 câu rồi dùng phép ẩn dụ một cách lộ liễu đến độ ai đọc cũng biết là chẳng khác gì câu tỏ tình =)) nma sau hai buổi dating nhận ra không dành cho nhau nên câu chuyện này đã đi đến hồi kết nhanh như đèn xanh ở ngã tư Đại Cồ Việt. Sau đó tui có cả đống việc ở lab nên cũng không có thời gian ngụp lặn trong nỗi buồn, nên cũng quên rất là nhanh.
Tổng kết cũng kha khá rùi, đến phần nhờ vả Trang 23 =))
"Trang ơi, nhờ cậu nhé! Take care of yourself, both mental and physical health nhé! Uống đủ nước ăn đủ rau, giảm đường trong trà sữa!!!!! Và hãy chăm chỉ hơn nhé! Dù chẳng biết chắc được quả mà mình trồng năm cũ ra loại nào, nhưng hãy tiếp tục chăm chỉ, chờ đến ngày nhận kết quả nhé, dù là thế nào thì hãy hứa với mình rằng cậu sẽ tiếp tục bước đi, nhé?
Chúc Trang của mình sinh nhật vui vẻ, chúc cho cậu luôn bền bỉ nỗ lực và mong ước của cậu thành sự thật! Mong thế giới trong lòng và trước mắt cậu ngày càng rộng mở <3
22:59

View more

Related users

.

Ước mơ còn có tên gọi khác là món nợ. Món nợ mà bạn nợ với chính bản thân mình. Bạn có thể chọn cố gắng để trả nó trong 1 lần rồi enjoy cuộc đời còn lại của mình một cách thanh thản hoặc nó sẽ để bạn trả cả đời, bằng cảm giác khó chịu như có cái gằm trong tim, dù nó nhỏ thôi, nhưng đủ để bạn day dứt dai dẳng một đời. Bạn sẽ bị những công việc khác cuốn đi nhưng đêm đêm, nằm vắt tay lên trán, chiếc gằm nhỏ bé ấy lại khiến bạn đau vì ước mơ dang dở.

.

Trước khi tốt nghiệp ĐH, bố hỏi mình về dự định tương lai, mình đã lấy hết dũng cảm để nói với bố rằng mình muốn đi du học. Đối với những gia đình khác thì chuyện này có khi chẳng là gì, hoặc các bạn ấy dễ dàng được ủng hộ. Nhưng đối với gia đình mình, đấy là một trận chiến. Bố mẹ mình luôn mong muốn mình được che chở nhiều nhất có thể, điều mà mình hiểu và trân trọng rất nhiều. Nên khi mình nói muốn đi, bố mẹ đã phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều, mẹ mình còn dùng từ "shock" cơ.
Nhưng rồi sau trận chiến tư tưởng ấy, bố mẹ và những người thân khác trong gia đình, bạn bè đã ủng hộ mình rất nhiều.
Kết thúc trận chiến đầu tiên thắng lợi, mình đã khóc vài trận. Mình nhớ lần đầu tiên nghe, bố hỏi mình rằng tại sao con không chọn một cách khác an toàn hơn, rằng con hãy cứ học ở trong nước, nơi mà bố mẹ có thể hỗ trợ và con chỉ cần chú tâm vào học thôi, như những năm tháng đại học của con. Mình không nhớ mình đã "cãi" lại bố thế nào, chỉ biết là mình hăng máu lắm, một con ngốc như mình không đủ kinh nghiệm để lường trước tất cả những khó khăn mà bố mình muốn bảo vệ mình. Điều duy nhất sau tất cả những cuộc nói chuyện dài giữa mình và bố là bố muốn mình không đánh mất niềm tin, không để khó khăn quật ngã khiến mình chẳng còn sức mạnh đứng dậy và bước tiếp.
Sau khi mình tốt nghiệp, ra khỏi trường H, ra khỏi "thời khóa biểu" mà trường cho 4 năm, ra khỏi sự "có kế hoạch" trong tất cả mọi việc, mình trở nên chênh vênh và sợ hãi vô cùng. Rất nhiều sự việc và những tình huống buộc mình phải lựa chọn, và sau những lần lựa chọn ấy, nếu kết quả không như mình mong muốn, niềm tin của mình vào bản thân sụt giảm đến mức mình nghĩ rằng nó âm luôn rồi.
Nhiều lúc mình nghĩ rằng mình sống trong panic cũng quen rồi ấy, mình thấy như muốn vỡ tan. Dù mình biết, hành trình mình chọn không hề đơn giản nhưng chẳng thể ngờ khó khăn đến thế và mình vẫn đang ở trong trận chiến chưa có hồi kết.
Mình hoài nghi bản thân và đánh rơi sạch niềm tin. Tệ hại thật đấy! Cô Grace và cả cô Avy động viên mình rất nhiều, luôn nhắc mình là mình sẽ làm được mà, rồi đừng pressure yourself, lúc nào nói chuyện mình cũng như sắp khóc ấy. Mình bảo khó khăn lắm, vì ai khuyên được đứa đã mất niềm tin như mình?

View more

recommend quà tặng crush nhé các nàng =)))

Crush vừa feedback chocolate tôi tặng :> không chỉ giảm đau đầu x2 mà còn mang lại may mắn nhé :)))))))))))))))))) tưởng đắng cơ mà lại ngọt :))) anh ta bảo thế :D
Liked by: Phạm Thanh Phú

.

Chuyện là tui gặp cả chị tui và crush trên thư viện vì thầy cô gọi cả ba lên chữa bài xong lúc thầy cô ra ngoài tui đưa quà cho cả hai người. Tặng chocolate cho crush xong anh ta bất ngờ kiểu: " ôi anh cũng có á? " =)))) xong tui bối rối quá ko biết nói gì nên phải đưa sự chú ý của crush vào việc check bài tiếp. Chắc anh ta ngất mất nếu biết cái bí mật trong lòng tui :3
Liked by: Phạm Thanh Phú

.

I told my friends that I have a crush on you =)) then they asked me who are you? I didn't answer as they both know you well =)) and because we have a very small number of mutual collegues so they opened the member list on the lab's group chat to find out who you are =))))))))) they tried to guess and when my sis read your name =)))) I said I don't know rather than "no" when I heard the name of some ppl before. And then she said =)))))): "My God, my heart was racing when I heard you said you don't know." Then I tried to give reasons that is not you. For the later names, I had to say don't know too and I wouldn't comfirm anyone :)
I'm so sad because I know we don't have much time to work together anymore since you are going to finish your thesis next month and I still have not started my project yet. I also knew that you didn't intend to study master program and maybe after your graduation, you hardly come back our school. I have no proper reasons to text you too, as our paper mostly finished, peharps when I ask you to poofread last time before submitting it.

View more

.

Chạy trốn cảm xúc
Không biết từ bao giờ mình sợ cảm xúc của mình đến thế.
Khi buồn và thất vọng, mình trốn vào những giấc ngủ dài đến đau đầu.
Khi mình rung động, mình mong đấy là nhất thời và nó sẽ sớm qua bởi hàng loạt những lí do thuyết phục mình rằng mình cố bước tới thì sẽ chẳng đi đến đâu.
Khi mình tủi thân, mình cố đuổi cảm giác ấy đi bằng cách nghĩ ra những lí do giải thích cho nó.
Có vẻ như mình cố gắng chạy ra khỏi những cảm xúc không tích cực như thế thật nhanh nên niềm vui của mình cũng nhỏ bé, khó tìm và nhanh tan biến.

My May

Tháng năm của mình trôi qua với rất nhiều cảm xúc, nhiều lúc cảm xúc dồn lại khiến mình cảm thấy trong trạng thái "over" và báo động đỏ vang lên trong đầu, dây thần kinh của mình lại đau. Nó cho mình biết, mình đã stress nhiều quá giữa biển hồ deadline và những đợt cảm xúc quá tầm kiểm soát.
Tháng năm mình không có ngày nghỉ ngơi đúng nghĩa vì mình luôn trong trạng thái nghĩ về việc cần làm trước mắt, cộng với khoảng thời gian thi trước đó cùng vấn đề nguyên liệu khiến mình luôn ở trạng thái như một quả bóng căng phồng.
Nhưng những điều mình đi qua và đạt được cũng khiến mình tự hào lắm! Dù cũng không ít thất vọng. Khi nguyên liệu về không đạt chất lượng như ý, khi anh nói muốn dừng lại việc tìm hiểu giữa hai đứa mình, khi nhóm mình không đạt kết quả như mong đợi tại hội nghị NCKH, khi mình biết cơ hội không phải lúc nào cũng chỉ là cố gắng thì sẽ có được.
Tháng năm là sự thất vọng như thế, nhưng cũng là tháng mình sống không hối hận. Chúng mình đã cố gắng khắc phục vấn đề nguyên liệu, sự tích cực của thầy cô đã khiến cả team bớt stress hơn nhiều; mình cũng đã chuẩn bị hết sức cho báo cáo 2 vòng tại NCKH; mình cũng nói hết những gì mình nghĩ, những điều mình giấu trong lòng suốt bao lâu với anh.
Kết thúc đẹp không phải bao giờ cũng cần phải xảy ra như ta mong muốn, mà là khi nghĩ lại, ta chẳng hối tiếc chút nào.

View more

Sinh nhựt vui vẻ em nha. Anh chúc những mong muốn và mơ ước của em sẽ mau chóng thành hiện thực, chúc em sẽ luôn vui vẻ, mạnh khỏe và mạnh mẽ nha <3

Yunero_II’s Profile PhotoPhạm Thanh Phú
Em cảm ơn anh rất nhiều ạa ( ≥^.^≤ )
Liked by: Huy Trịnh

Turning twenty-two

Chào Trang năm thứ 22!
Mình là cậu những giây phút cuối cùng của tuổi 21 đây. Năm vừa qua, cậu đã sống một năm rực rỡ. Đây là điều đáng mừng đúng không?
"Còn về Trang 21 thì mong cậu hãy chăm chỉ hơn, cố gắng hơn, mạnh mẽ hơn, tự tin hơn, chúc cho những dự định của cậu thành công <333."
Đây là nhắn nhủ mà Trang năm thứ 20 gửi đến mình, mình đã dùng 365 ngày để thực hiện đầy đủ điều đó. Mình đã chăm chỉ hơn, cố gắng hơn, mạnh mẽ, tự tin hơn.
Mình đã bớt tiêu cực hơn, ngồi xuống và an ủi bản thân, đã ngưng nghĩ đến những điều dại dột.
Mình đã động viên bản thân cởi mở hơn, dành thời gian cho các mối quan hệ xung quanh, bồi đắp mqh đã có, xây dựng mqh mới.
Mình đã có những trải nghiệm rất đẹp, với những người bạn thân thiết, với team Fruit, với anh chị, thầy cô.
Năm qua, mình đã đạt full mục tiêu về học tập, mình đã vào lab, đã được trao cơ hội để học hỏi rất nhiều.
Năm qua, mình có cơ hội hiểu chính mình nhiều hơn.
Năm qua, mình chọn cố gắng đến phút cuối cùng.
Mình đã học được sự biết ơn và cách thể hiện nó.
Mình cũng cố gắng uống thuốc, để không còn tự ti đến mức không dám bỏ khẩu trang xuống, mình đã đến phòng tập, ra về khi ướt đẫm mồ hôi.
Dù mình vẫn còn thiếu sót, vẫn có khi làm sai, vẫn còn nhiều điều cần cải thiện. Nhưng mình một lòng muốn bản thân tốt hơn mỗi ngày.
Trang của mình, năm qua đã làm rất tốt, hãy mang theo những bài học cùng những kí ức thật đẹp của mình để bước đến năm thứ 22 với sự cố gắng hơn, chăm chỉ hơn thật nhiều!
Đừng từ bỏ ước mơ, hãy sống vì nó nhé!
Đừng sợ vì hành trình theo đuổi ước mơ có thể làm cậu đau, nhưng sẽ đau hơn nếu ước mơ chỉ trong tim mà chẳng bao giờ được thực hiện.
I love you, my girl. Happy birthday!!! Moaz
23:58, 20/02/23

View more

.

Từ hôm mình cấy mẫu vi sinh không lên kết quả như mong muốn thì sự tiêu cực đã trèo lên đầu mình ngồi và chưa có ý định tụt xuống.
Có thể ai đó sẽ nghĩ mình đang làm quá mọi chuyện lên và việc này chẳng có gì để tâm trạng mình tiến đến (-) như thế. Nhưng việc học là tất cả những gì mình làm từ khi mở mắt đến khi cố gắng ngủ vào ban đêm. Nên có việc gì không ổn là mình lại buồn lắm, dù đã cố tự đuổi mây đen trong lòng đi rất nhiều lần.

.

Hnay mình làm việc rất kém năng suất.
Mình biết là còn nhiều việc phải làm, nhưng tâm trạng nhiều mây của mình khiến mình chẳng còn muốn làm gì.
Mình vừa đọc lại những chiếc ask than thở trước đây
Có một chiếc ask được đăng hôm mình đang ôn thi viết rằng nếu được học bổng lần 3 thì Trang nó dắt mình đi Mỹ :)
Sự thật là mình đã đạt được điều đó rồi, nhưng đến Mỹ Đình Trang nó còn không để mình đi vì nó bảo trước lạc ở đấy một lần rồi nên nó không thích quay lại :)
Việc đúng kế hoạch duy nhất hôm nay chắc là đến phòng tập.
Sắp bước vào đợt ôn thi tiếp theo, Trang bảo nó đang suy nghĩ địa điểm dắt mình đi tiếp theo nếu mình đạt thành tích tốt :) chắc chắn nó nói thế là vì chưa nghĩ ra địa điểm nào để lòe mình :))

Bạn độc thân bao lâu rồi?

Từ ngày anh rời đi, em chưa từng ở bên cạnh ai. Thời gian mấy năm qua đã chứng minh cho em thấy rằng anh đã quên sạch lời hứa giữa chúng mình, còn em thì hoàn toàn có thể sống tiếp và sống tốt khi không có anh.

07.12.22

Đã rất lâu rồi mình không viết gì ở đây. Mà không viết ở đây thì mình cũng không viết ở đâu khác.
Ask trước là từ đợt mình bị ốm, nửa năm rồi, có rất nhiều sự kiện đã xảy ra.
Mình dù ốm nhưng vẫn cố đến lab, và kết quả cuối cùng của sự cố gắng ấy làm mình rất hài lòng, rất vui.
Mình đã xin nghỉ hẳn hai tổ chức mình gắn bó sau hơn hai năm.
Mình đã có cơ hội làm việc cùng các bạn Nhật, và chúng mình đã có những kỉ niệm rất đẹp với nhau. Mình sẽ cố gắng để tụi mình có cơ hội gặp lại nữa, để cùng ngắm đom đóm và uống matcha cùng nhau.
Mình đã chăm chỉ đến lab bất cứ khi nào có thể, và thầy cô ở lab cũng tạo điều kiện cho mình học hỏi rất nhiều.
Mình chuẩn bị thi một bài thi mà mình đã delay khá lâu rồi, nhưng đây là thời điểm thích hợp. Mong là mình sẽ làm được hết sức có thể và có tâm lý ổn định.
Với gia đình, với bạn bè, mình luôn ở trong tình trạng bận. Sắp tới mình sẽ nghỉ 1-2 ngày thật sự. (^-^)b

View more

Next

Language: English