Ba tớ cũng là người nóng nảy, chịu đòn oan uổng tớ cũng đã từng. Không biết rằng lúc tớ viết những lời này, cậu có còn buồn vì những chuyện đã qua nữa hay không.
Những đứa con như chúng ta, nỗi buồn hay nỗi tuyệt vọng khi nghe người sinh ra mình mắng mỏ những lời nặng nhẹ. Đau chứ, tớ biết là rất đau mà, nỗi đau thể xác có thể nguôi đi, thời gian có thể xoá nhoà hẳn những vết roi hằn rõ trên chân mỏng manh, đôi tay run rẩy. Nhưng nỗi đau tâm hồn bao lâu nữa mới quên được.
Chúng ta chẳng không có quyền thay đổi hay được lựa chọn người sinh ra mình. Nhưng cậu à, cho phép tớ được vẽ lên con đường phía xa của chúng ta. Kia là tương lai của những đứa con, chúng ta rồi sẽ trưởng thành, sẽ lớn lên và rồi tớ và cậu, rồi đây sẽ cũng là những bố, người mẹ. Cậu đã hiểu nỗi buồn của một người con, cậu từng mong mỏi được có một người bố như thế nào. Quá khứ không thể sửa, nhưng tương lai thì có thể. Hãy để những vết thương đó trở thành những yêu thương, dành hết tình cảm đó cho những đứa con thơ dại. Mình nuốt hết những đau thương vào lòng, ấp ủ và chờ cho tình cảm say nồng lên men trong những hũ nước mắt.
Cậu à, hôm nay cậu có thể khóc, tớ có thể nghe tiếng cậu khóc. Khóc xong hít một hơi thật sâu, tớ tin mọi chuyện đau thương nào rồi cũng sẽ trôi qua, và nó sẽ thực sự qua đi nếu cậu không nhìn lại.
Tớ chúc cậu có thật nhiều dũng cảm để thay đổi và bao dung. Chúc cậu sống những ngày an vui.
View more