vậy còn chị, chị đã bao giờ gặp phải tình huống này chưa?
Chị không dám để cho tình huống này xảy ra
---
Chị không có hoài bão hay ước mơ to lớn gì cả :>
Chị thích ca hát nhưng không mong muốn làm ca sĩ
Chị thích vẽ vời nhưng không mong muốn làm họa sĩ
Chị thích viết lách nhưng không mong muốn làm tác giả
Chị thích đọc sách nhưng không mong muốn làm biên tập
Chị thích toán học nhưng không mong muốn làm nghiên cứu
Chị thích thuyết trình nhưng không mong muốn làm MC
...
Chị thích rất nhiều thứ. Và cũng biết rất nhiều thứ.
Mỗi thứ đều am hiểu 1 chút chút da lông bên ngoài. Nhưng chẳng có cái nào thực sự khiến chị muốn gắn bó với nó cả đời. Với chị, những yêu thích không nên bị vướng tạp vào với tiền tài. Nhưng không đi chung với tiền tài thì ai nuôi chúng ta đây? Thời gian kiếm tiền thì lấy đâu thời gian theo đuổi đam mê? Thời gian theo đuổi đam mê thì lấy đâu thời gian để mà kiếm tiền?
Không phải ai cũng kiếm được tiền từ niềm đam mê và ước mơ. Đặc biệt là trong những ngành nghề liên quan nghệ thuật.
Với chị, nếu năng lực không thể sánh ngang cùng với niềm đam mê và đáp ứng nhu cầu sống còn, thì cho dù yêu thích cỡ nào cũng chỉ biến thành gánh nặng mà thôi.
---
"The Posthumous Star" - Vincent van Gogh - chết khi chỉ mới bán được 1 bức tranh duy nhất trong suốt cuộc đời của ông.
Ông sống cả đời dài 37 năm của mình trong cái khổ để gồng gánh nghiệp cầm cọ.
Để rồi sau khi tự sát thì tranh mà ông để lại lại luôn được bán với giá cao đến không tưởng và được vinh danh là 1 trong những người tiên phong của hội họa hiện đại
---
Thế nhưng em à, tất cả chúng ta đều có thể kiên cường với ước mơ và hoài bão của mình cho đến khi chúng ta chết đi ư? Hay sau đó chúng ta sẽ bị đồng hóa với đồng tiền đây? Chấp nhận vẽ những bức tranh tầm thường mà người đời chấp nhận bỏ tiền mua chúng? Hay ôm lấy những bức tranh tâm huyết của mình rồi đói chết, bệnh chết?
Nghĩ thôi cũng đã khiến chị muốn khóc.
Quá bi thương.
---
Và
Thế nhưng em à, tất cả chúng ta đều có thể tỏa sáng sau khi chết đi chứ? Cuộc đời chúng ta sẽ xuất hiện 1 người họ hàng chấp nhận "phục sinh" 1 con người chết non giữa con đường theo đuổi ước mơ như người em dâu của Van Gogh, chấp nhận đóng gói đống tranh khổng lồ gồm hơn 600 bức của người họa sĩ vừa nghèo vừa điên rồi bôn ba mệt nhọc khắp nơi làm mọi người nhận ra giá trị tuyệt đỉnh của chúng chứ?
---
Chị không muốn đánh cược vài chục năm ngắn ngủi của mình vào những điều hên xui may rủi như vậy em à.
Chị nhát gan.
Và sợ hãi.
Chị có quá nhiều điều lưu luyến trên cõi đời này.
Chị không thể vì những ước mơ hoài bão chẳng biết có thực hiện được hay không mà khiến cho những người quanh chị phải chịu khổ cực cùng chị.
Bản thân chị khổ sở chẳng sao.
Nhưng những người quanh chị sẽ không bao giờ trơ mắt nhìn chị gồng gánh 1 mình. Và rồi dù chị không muốn thì cũng sẽ liên lụy những người khác mà thôi.
Thế thì những ước mơ hoài bão xa vời có thể khiến tất cả hạnh phúc không? Chị không dám can đoan những người cạnh chị có thể chờ nổi.
Nên chị không dám...
+4 answers in: “Chị ơi, sẽ như nào nếu con người ta có ước mơ, có hoài bão mà ko thể chạm tay với tới. Bạn của em muốn vào học viện âm nhạc nhưng vì 1 lí do nào đó gia đình bạn ấy có việc cần phải thi vào trường y ... em thấy tội bạn ấy thật sự :<”
---
Chị không có hoài bão hay ước mơ to lớn gì cả :>
Chị thích ca hát nhưng không mong muốn làm ca sĩ
Chị thích vẽ vời nhưng không mong muốn làm họa sĩ
Chị thích viết lách nhưng không mong muốn làm tác giả
Chị thích đọc sách nhưng không mong muốn làm biên tập
Chị thích toán học nhưng không mong muốn làm nghiên cứu
Chị thích thuyết trình nhưng không mong muốn làm MC
...
Chị thích rất nhiều thứ. Và cũng biết rất nhiều thứ.
Mỗi thứ đều am hiểu 1 chút chút da lông bên ngoài. Nhưng chẳng có cái nào thực sự khiến chị muốn gắn bó với nó cả đời. Với chị, những yêu thích không nên bị vướng tạp vào với tiền tài. Nhưng không đi chung với tiền tài thì ai nuôi chúng ta đây? Thời gian kiếm tiền thì lấy đâu thời gian theo đuổi đam mê? Thời gian theo đuổi đam mê thì lấy đâu thời gian để mà kiếm tiền?
Không phải ai cũng kiếm được tiền từ niềm đam mê và ước mơ. Đặc biệt là trong những ngành nghề liên quan nghệ thuật.
Với chị, nếu năng lực không thể sánh ngang cùng với niềm đam mê và đáp ứng nhu cầu sống còn, thì cho dù yêu thích cỡ nào cũng chỉ biến thành gánh nặng mà thôi.
---
"The Posthumous Star" - Vincent van Gogh - chết khi chỉ mới bán được 1 bức tranh duy nhất trong suốt cuộc đời của ông.
Ông sống cả đời dài 37 năm của mình trong cái khổ để gồng gánh nghiệp cầm cọ.
Để rồi sau khi tự sát thì tranh mà ông để lại lại luôn được bán với giá cao đến không tưởng và được vinh danh là 1 trong những người tiên phong của hội họa hiện đại
---
Thế nhưng em à, tất cả chúng ta đều có thể kiên cường với ước mơ và hoài bão của mình cho đến khi chúng ta chết đi ư? Hay sau đó chúng ta sẽ bị đồng hóa với đồng tiền đây? Chấp nhận vẽ những bức tranh tầm thường mà người đời chấp nhận bỏ tiền mua chúng? Hay ôm lấy những bức tranh tâm huyết của mình rồi đói chết, bệnh chết?
Nghĩ thôi cũng đã khiến chị muốn khóc.
Quá bi thương.
---
Và
Thế nhưng em à, tất cả chúng ta đều có thể tỏa sáng sau khi chết đi chứ? Cuộc đời chúng ta sẽ xuất hiện 1 người họ hàng chấp nhận "phục sinh" 1 con người chết non giữa con đường theo đuổi ước mơ như người em dâu của Van Gogh, chấp nhận đóng gói đống tranh khổng lồ gồm hơn 600 bức của người họa sĩ vừa nghèo vừa điên rồi bôn ba mệt nhọc khắp nơi làm mọi người nhận ra giá trị tuyệt đỉnh của chúng chứ?
---
Chị không muốn đánh cược vài chục năm ngắn ngủi của mình vào những điều hên xui may rủi như vậy em à.
Chị nhát gan.
Và sợ hãi.
Chị có quá nhiều điều lưu luyến trên cõi đời này.
Chị không thể vì những ước mơ hoài bão chẳng biết có thực hiện được hay không mà khiến cho những người quanh chị phải chịu khổ cực cùng chị.
Bản thân chị khổ sở chẳng sao.
Nhưng những người quanh chị sẽ không bao giờ trơ mắt nhìn chị gồng gánh 1 mình. Và rồi dù chị không muốn thì cũng sẽ liên lụy những người khác mà thôi.
Thế thì những ước mơ hoài bão xa vời có thể khiến tất cả hạnh phúc không? Chị không dám can đoan những người cạnh chị có thể chờ nổi.
Nên chị không dám...